Đăng vào: 12 tháng trước
Trong nháy mắt Giản Trì Hoài cảm thấy toàn thân có một dòng nước ấm chảy qua . Sau đó liền nổi lên một dục vọng điên cuồng xông ngang đánh thẳng vào trong cơ thể anh . Anh vốn vẫn luôn cưỡng ép mình đè nén xuống , không ngờ đến khi Chử Đồng chủ động đề cập như vậy là đã trêu chọc trực tiếp nhất . Anh thở hổn hển , nghiêng đầu qua , đầu hai người cùng tựa vào nhau . Thân mật như vậy càng thêm khiến cho người ta muốn ngừng cũng không thể .
" em xác định có thể ? " Giản Trì Hoài hỏi , có thể nghe ra trong giọng nói còn chứa đựng âm điệu nặng nề .
Chử Đồng kéo tay của anh qua , để anh khẽ xoa lên bụng của mình , " bảo bối nhà anh cũng đã nói không sao rồi , đến đây đi ? "
Giản Trì Hoài nghiêng người qua , cùng đối mặt với Chử Đồng , cô so với anh cũng không bình tĩnh hơn được bao nhiêu . Chử Đồng vươn tay ra ôm lấy hông người đàn ông , " nóng quá . "
Tay của anh rơi vào sau lưng cô , lật người lại , chân cẩn thận đặt ở chỗ đầu gối . Giản Trì Hoài vẫn luôn cảm thấy vướng tay vướng chân , hoàn toàn không thể bắt đầu được , ngay cả cởi quần áo cũng khẩn trương . Cổ họng Chử Đồng thở hổn hển , một hồi lâu sau vẫn không thấy có tiến triển gì mang tính chất thực tế , cô nhẹ giọng lầm bầm , " Giản Trì Hoài , anh có được hay không vậy ? "
Giọng nói của người đàn ông càng thêm buồn bực , " anh là sợ em có được hay không ấy . "
" bỏ đi ......"
Giản Trì Hoài nghe được câu này , có chút gấp gáp , hai tay bắt đầu lôi kéo , " cái gì mà bỏ đi ? Lửa là do em nhóm lên , anh không phải là đã hết sức cẩn thận rồi sao ? "
Chử Đồng hướng trước ngực anh đẩy đẩy , " không phải anh sợ đè ép em sao ? Anh cứ nằm yên đừng cử động , sẽ không đè được em đâu . "
" không được . " Lúc này muốn bắt anh lặng lẽ rút quân , không có cửa đâu .
Chử Đồng nghe vậy , khanh khách cười hai tiếng , " Giản Trì Hoài , đối mặt với chữ ' sắc ' , chỉ số thông minh của anh cũng không dùng được có phải không ? Em bảo là anh nằm ở phía dưới , anh nghe hiểu được không ? "
Giản Trì Hoài còn là lần đầu tiên bị người ta chê bai như vậy , nhưng mới vừa rồi anh quả thật đã đem thông minh ném ra sau ót rồi . Hai người giằng co hồi lâu , đối với Chử Đồng mà nói , tình trạng thân thể của bản thân cô , cô rõ ràng nhất . Thế nhưng Giản Trì Hoài thì không được như vậy , hai tay anh nắm lấy hông của Chử Đồng , " nếu như nửa chừng cảm thấy khó chịu em nhất định phải nói . "
Chử Đồng vươn tay ra che miệng của anh lại , " nô lệ nhỏ , im lặng , bây giờ không phải là lúc nói chuyện với anh . "
Giản Trì Hoài nhăn mày cười một tiếng , lời này nếu nói ra vào lúc trước khi cô mang thai , anh không thể không làm cho cô đẹp mặt . Nhưng lúc này , cô có thật sự bày ra một bộ dáng nữ hoàng , anh cũng chỉ có thể để cô muốn làm gì thì làm . " được , vậy em nói một chút xem , nô lệ nhỏ anh đây cần phải làm những gì ? "
" anh cũng đã bán thân cho em rồi , đương nhiên là ......" Chử Đồng bấm vào lồng ngực anh , " cơ bắp duy trì không tệ , ngực còn thật lớn nữa . "
Giản Trì Hoài đã sớm mồ hôi chảy đầm đìa , thực chất là đang gắng gượng nhẫn nhịn vất vả . Trước đây Chử Đồng hầu như không bao giờ theo kịp tiết tấu của anh , bây giờ bảo anh theo cô , vậy lại càng khó khăn hơn . Hai tay Chử Đồng đặt trước ngực anh , một hồi lâu sau cô vỗ nhẹ hai cái lên đầu vai Giản Trì Hoài , " em đói bụng . "
" chờ chút sẽ cho em ăn . "
Tay phải Chử Đồng đặt lên trên bụng mình , " con bé cũng đá em . "
" em nghĩ rằng anh không am hiểu lý thuyết thông thường này phải không ? Bảo bảo còn nhỏ , em bớt lừa gạt anh đi . "
Chử Đồng muốn bò xuống , mệt mỏi , quá mệt mỏi . Vì thế cô nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn lại , đem lời nói ra như thật , " em không có lừa anh , thật sự đá em mà . "
Người đàn ông nghe vậy , lúc này chợt cười lên , khóe mắt bờ mi cũng bị lây nhiễm nét cười xấu xa , cả người ở trên giường hiện ra một loại hư hỏng khác biệt , " ừ , em không có gạt anh , chẳng qua đá em không phải là bảo bảo , là anh . "
Chử Đồng đã sớm có thể theo được với suy nghĩ của anh , cô nhẹ nhàng vỗ xuống lồng ngực anh , " Giản Trì Hoài , anh hư lắm . "
Trong lời nói mang theo bao nhiêu là thẹn thùng . Giản Trì Hoài ngồi dậy , một tay ôm lấy hông của cô , " lát nữa sẽ bảo người làm chuẩn bị đồ ăn cho em , ngoan , cho anh mười phút . "
" vậy em cần phải đếm ngược rồi ......"
Giản Trì Hoài nghe vậy , tiến tới che lại miệng của cô , " em muốn khiến cho anh hư thêm một lần nữa có phải không ? "
Chử Đồng tươi cười đem hai tay nâng khuôn mặt của Giản Trì Hoài , " em nào dám . "
Sau đó , Giản Trì Hoài ôm lấy hông của Chử Đồng , nếu bắt anh phải nhẫn nhịn chờ đến khi Chử Đồng sinh nở , anh quả thật không làm được . Sau lần nếm thử này , lá gan của anh cũng liền lớn hơn , càng về sau hẳn cũng càng không cần phải khẩn trương nữa rồi ?
Nhà họ Phó .
Phó Thời Thiêm đứng trước cửa sổ phòng đọc sách , ánh mặt trời xuyên qua tấm rèm cửa sổ bằng lụa mỏng chiếu vào trên thân người đàn ông trải một lớp ánh sáng màu vàng óng . Cây bút trong tay từng đường nét một tô vẽ lên . Ngón tay thon dài không chút do dự rơi xuống , tựa hồ như thân ảnh này đã khắc ghi vô cùng sâu sắc trong đầu anh , hoàn toàn không cần phải cố gắng để nhớ lại .
Bên ngoài chợt truyền tới tiếng gõ cửa , Phó Thời Thiêm cũng không ngẩng đầu lên , " vào đi . "
Một tên cận vệ mặc đồ Tây màu đen bước vào , anh ta đi tới bên cạnh Phó Thời Thiêm , " Tam ca . "
" nói . "
Người đàn ông liếc nhìn bức tranh mà Phó Thời Thiêm mới vẽ được một nửa , đem những lời kế tiếp nói rõ ràng đâu vào đấy . Bàn tay Phó Thời Thiêm nâng khuỷu tay phải của mình . " tốt , biết rồi . "
Người đàn ông cũng chưa lập tức rời đi , " Tam ca , ngài vẽ chính là ? "
" A Sướng , chỉ nhìn vào gương mặt này một cách đơn thuần , cậu nói cô gái này trông có đẹp không ? "
A Sướng nhìn chằm chằm bức tranh kia nửa ngày , " Tam ca , cô gái này hình như tôi đã gặp ở đâu rồi thì phải . "
Bàn tay đang cầm bút của Phó Thời Thiêm hướng anh ta chỉ một cái , " cậu đã gặp rồi ? Cậu đã gặp ở trên trời đúng không ? "
A Sướng bối rối , " việc này , cô ấy là ? "
" lúc tôi quen cô ấy , cậu còn chưa có đi theo tôi . "
A Sướng đi theo Phó Thời Thiêm đã được mấy năm , cho tới bây giờ chưa hề nghe anh nói về sự việc này , " vậy người mà ngài đang tìm chính là cô ấy sao ? "
" sớm đã chết rồi . " Bút vẽ trong tay Phó Thời Thiêm bỗng nhiên đâm xuống bức tranh , ánh mắt chợt hoảng sợ sắc bén , tâm tình đau thương lan tràn ra ngoài không thể giấu giếm nổi . A Sướng trông thấy bút vẽ của anh loang ra vết mực đen , anh ta hướng Phó Thời Thiêm nhìn một chút , " Tam ca , thật xin lỗi . "
Phó Thời Thiêm nhìn chằm chằm bức tranh kia . Thật đáng tiếc , hỏng rồi .
A Sướng hướng anh liếc nhìn , anh ta đối với Phó Thời Thiêm một lòng trung thành , từ trước đến giờ có chuyện gì cũng không hề giấu giếm , " Tam ca , dựa theo mặt mũi trong bức tranh này , cô gái này , tôi thật sự đã từng gặp , hoặc là dáng dấp rất giống . "
Phó Thời Thiêm chợt nhớ tới có một đêm ở trong quán bar , dường như anh đã từng trông thấy một bóng dáng tựa như vậy , anh còn nắm được tay của người đó . Trong con ngươi của anh khẽ nổi lên sự mong đợi , không ôm bao nhiêu hy vọng , nhưng vẫn bình thản mở miệng hỏi , " thật sao ? ở đâu ? "
" hôm ấy tôi bảo Giang Ý Duy rời đi khỏi quán cà phê trước , khi đó cô gái ngồi đối diện Giang tiểu thư trông rất giống với người trong bức vẽ của ngài . "
Phó Thời Thiêm không khỏi nghiêng đầu nhìn về phía A Sướng . Vốn anh nghĩ rằng A Sướng cũng chỉ là vô tình nhìn thấy trong biển người bao la , muốn tìm được đâu có dễ như vậy . Bây giờ vừa nghe được , nếu đã đi cùng Giang Ý Duy , vậy nhất định là cô sẽ biết người đó . " điều tra . "
A Sướng hướng anh nhìn nhìn , " Tam ca , nhưng cô ấy không thể nào là người đó được , chắc có thể là dáng dấp tương tự mà thôi , hoặc chỉ là hơi giống nhau một chút . "
" dù chỉ có một phần trăm tương tự , tôi cũng phải tìm cho bằng được . "
" nhưng hình như ......" A Sướng cười cười , " tính tình còn hơi bị hung dữ . "
Khoé miệng Phó Thời Thiêm nhẹ cong lên , " tôi chỉ cần người của cô ấy , tính tình thì có thể bảo cô ấy từ từ sửa đổi . "
A Sướng đã quen với sự bá đạo này của Phó Thời Thiêm , đúng vậy , ở trong mắt anh , không có gì là không thể thay đổi , chẳng qua là người phải thay đổi cho tới bây giờ chưa từng là anh mà thôi .
Phó Thời Thiêm thấy A Sướng còn đứng bất động ở đó , " còn chưa đi . "
" dạ . "
Chử Đồng còn trong thời gian làm việc đã rời khỏi Dịch Lục Soát đi ra ngoài . Cô bây giờ là một người siêu rảnh rỗi , chủ biên cũng không sắp xếp cho cô bất kỳ chuyện gì để làm cả . Trước đó cô có nhắn tin hỏi Tần Tần buổi chiều có việc gì được giao không , nghe Tần Tần nói muốn đi phỏng vấn Giang Ý Duy , Chử Đồng không nói hai lời liền đi theo cùng .
Giang Ý Duy ở trong phòng nghỉ đang ngồi trang điểm lại , trợ lý ở bên cạnh nhắc nhở , " lát nữa phóng viên của Dịch Lục Soát sẽ đến , quay xong đoạn quảng cáo này còn phải trở về đoàn phim , thời gian có thể khá gấp rút . "
Giang Ý Duy ừ một tiếng , cũng không nói nhiều , nhịp sống khẩn trương như thế cô sớm đã tạo thành thói quen . Trang điểm mới được một nửa chợt có tiếng gõ cửa truyền tới , trợ lý ngẩng đầu lên nhìn lại , có chút giật mình . Trợ lý đối với A Sướng cũng có ấn tượng , cô cẩn thận liếc nhìn Giang Ý Duy , sau đó đứng dậy đi tới trước mặt A Sướng , " anh có chuyện gì không ? Nơi này là phòng nghỉ ngơi , người ngoài không được tự tiện bước vào . "
" tôi tìm Giang tiểu thư có một số việc , hy vọng có thể nói chuyện riêng tư một chút . "
" thật xin lỗi , thời gian của Giang Ý Duy rất hạn hẹp . " Trợ lý nói xong lời này , lại có chút sợ , dù sao sau lưng A Sướng có ai , cô cũng coi như là rõ ràng . Giang Ý Duy thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của trợ lý trở nên trắng bệch , cô ra hiệu bảo thợ trang điểm dừng lại , " mọi người ra ngoài hết đi , mười phút sau lại quay vào . "
" Ý Duy ......" mặt mũi trợ lý đầy vẻ không yên tâm .
Giang Ý Duy hướng cô nhẹ gật đầu , " không sao , đi đi . "
Mọi người lần lượt đi ra ngoài , Giang Ý Duy cầm bút vẽ mày trên bàn lên , hướng A Sướng nhìn lại , " Tam ca có gì muốn dặn dò sao ? Tôi tránh né ở đây chắc sẽ không làm trở ngại gì đến ngài ấy đâu nhỉ ? "
A Sướng tiến lên , hai tay chắp ở sau lưng , " Giang tiểu thư còn nhớ chuyện hôm đó ở quán cà phê không ? "
" dĩ nhiên , bất quá tôi đã ngoan ngoãn tránh đường , Tam ca hẳn phải hài lòng mới đúng . "
" Giang tiểu thư còn nhớ , vậy lời tiếp theo nói ra sẽ dễ dàng hơn , xin hỏi lúc ấy người ngồi ở đối diện cô là ai ? Có thể phiền cô vất vả liên lạc giúp được không ? "
Cổ tay Giang Ý Duy nhẹ khựng lại , trong mắt dâng lên nghi hoặc khó hiểu , " anh hỏi câu này là có ý gì ? "
Cô che giấu thái độ , cũng không lập tức để lộ ra là Chử Đồng . A Sướng đột nhiên tìm tới như vậy , nhất định là do Phó Thời Thiêm hạ lệnh . Quả nhiên , A Sướng nói ngay vào điểm chính , " tôi là hỏi giúp cho Tam ca . "
" oh --" Giang Ý Duy kéo dài ngữ điệu , trong đầu quay cuồng suy nghĩ cách đối phó , " không biết Tam ca tìm cô ấy để làm gì ? "
" chuyện này chúng ta cũng không cần phải biết rõ ràng , Giang tiểu thư , nể mặt nhấc tay một cái thôi mà , chuyện như vậy cô nhất định nguyện ý giúp một tay chứ ? "
Giang Ý Duy lén lút nhìn đồng hồ . Lòng cô bắt đầu hoảng loạn . Mới vừa rồi Chử Đồng gọi điện thoại tới nói sẽ đi cùng phóng viên Dịch Lục Soát tới đây , tính toán thời gian cũng không chênh lệch lắm , ngàn vạn lần đừng gặp phải nhau mới đúng . Cô gắng gượng giả vờ bình tĩnh , cũng không tiện đắc tội với Phó Thời Thiêm , " đó là một người bạn học cũ đã lâu tôi không gặp , còn là bạn thời tiểu học , ngay cả tên cũng quên mất . Lúc đó cô ấy nhận ra tôi , quan hệ giữa tôi với cô ấy cũng bình thường , nhưng tôi hiện tại khá nổi tiếng , càng như vậy thì càng không thể qua loa đại khái , truyền ra ngoài nhất định sẽ nói tôi lạnh nhạt khinh người . Vì thế tôi mời cô ấy uống ly cà phê , hôm đó vừa khéo lại gặp gỡ Tam ca cũng ở đấy , chúng tôi sau khi rời khỏi đó cũng chia tay nhau . "
A Sướng nhìn chằm chằm gương mặt của Giang Ý Duy . Cô là nữ hoàng điện ảnh , anh căn bản không thể nhận ra cô đang nói thật hay giả , " vậy còn cách thức liên lạc ? Nếu là bạn học chắc cũng không khó để tìm ra được chứ ? "
" tôi và những bạn học cũ hầu như không hề liên lạc . Bất quá nếu là chuyện Tam ca đã nhờ vả , tôi nhất định sẽ đi hỏi thăm kỹ càng . " Giang Ý Duy chỉ muốn nhanh chóng đem A Sướng đuổi đi ngay lập tức , nhưng cuối cùng cô vẫn mạnh mẽ đè nén sự run rẩy xuống , "cô bạn học này của tôi cũng không có gì đặc biệt cả , huống chi cũng đã kết hôn rồi , Tam ca tìm cô ấy làm gì nhỉ ? "
" kết hôn ? " A Sướng nghĩ đến dáng vẻ hôm đó của Chử Đồng , anh ta cho rằng cô nhiều lắm cũng chỉ mới quá hai mươi tuổi . Giang Ý Duy vừa nghe được giọng điệu này liền hiểu ý đôn thêm một câu , " ừ , kết hôn cũng được ba năm rồi, tuổi cũng không còn nhỏ , tôi quên không hỏi cô ấy đã có con chưa nữa . "
A Sướng cau mày , " tốt , vẫn là làm phiền Giang tiểu thư hỏi thăm giúp một tay . Đây là số điện thoại của tôi , có tin tức phiền cô thông báo lại . "
" được . "
Lúc Chử Đồng và Tần Tần đến nơi vừa khéo A Sướng lái xe rời đi khỏi . Chử Đồng chậm rãi bước xuống xe phỏng vấn , cô giơ cao hộp thức ăn đi vào trong phòng nghỉ , " Giang Giang ! Đến giờ ăn lót dạ rồi ! "
Giang Ý Duy vẫn còn chưa bình tĩnh lại , hướng ra sau lưng Chử Đồng nhìn trái liếc phải , " cậu không có đụng phải người nào chứ ? "
" không có , " Chử Đồng đem hộp thức ăn bỏ lên trên bàn , " bỗng dưng muốn mua cho cậu một phần gà chiên . Biết cậu giảm cân , chỉ ăn một miếng chắc cũng không sao đâu ha ? "
Giang Ý Duy một phát kéo cô qua , ra hiệu bảo trợ lý dẫn Tần Tần đi ra ngoài phòng chụp ảnh trước . Chờ sau khi mọi người rời khỏi phòng , Giang Ý Duy đè thấp giọng nói , " Chử Đồng , trên mông cậu có nốt ruồi không vậy ? "
Chử Đồng thiếu chút nữa cười đến sặc sụa , " thôi đi , cậu làm gì vậy ? Bảo cậu ăn đồ ăn , cậu lại hỏi tớ chuyện cái mông . "
" không có đùa với cậu đâu , mình nói thật đó , rốt cuộc có hay không ? "
Chử Đồng lắc đầu , " không có , chi vậy ? "
" cậu có biết Phó Thời Thiêm đang tìm cậu không ? "
Chử Đồng ngơ ngác lắc đầu lần nữa , " tìm mình làm gì ? Mình gần đây đâu có viết tin tức gì lên báo đâu ! "
" anh ta để mắt đến cậu chăng ? "
Chử Đồng xua tay , " Giang Giang , dạo này cậu rảnh lắm sao ? Nói giỡn nói đến trên người mình . "
" thật , mới vừa rồi người của Phó Thời Thiêm tìm tới đây , nói rõ là phải tìm cho bằng được cậu , bị mình đuổi đi rồi , nhưng mình cảm thấy anh ta sẽ không từ bỏ ý đồ đâu . " Giọng điệu của Giang Ý Duy nóng nảy vội vã , hướng Chử Đồng hỏi tiếp , " hai người làm sao mà gặp được nhau vậy ? "
" chưa từng gặp qua , anh ta ngay cả hình dáng thế nào mình cũng không biết . "
" vậy chẳng lẽ là do mình nghĩ nhiều sao ? " Giang Ý Duy luôn luôn tự hào về giác quan thứ sáu của mình từ trước đến giờ đều luôn chính xác .
Chử Đồng không hề quan tâm mở hộp thức ăn ra , " nhất định là cậu nghĩ nhiều rồi . Mình và tên Phó Thời Thiêm đó chưa bao giờ gặp gỡ giao thiệp , anh ta làm sao có thể tìm mình được ? Đừng nói chi có phải là để ý mình hay không ? Điểm này tự mình cũng biết rõ . "
Giang Ý Duy thế nhưng trước sau vẫn không yên lòng . Người của Phó Thời Thiêm bỗng nhiên tìm tới như vậy nhất định là có mục đích .
A Sướng hoàn thành sứ mệnh trở về . Phó Tam ca đang đánh cầu , anh ta lễ phép đứng ở bên cạnh Phó Thời Thiêm , " Tam ca , đúng là có người như vậy , Giang Ý Duy nói là chỉ là một người bạn học bình thường , không có cách thức liên lạc , tên cũng quên mất . Còn có , đối phương cũng đã kết hôn , nói không chừng còn có con nữa . "
" nói cách khác , Giang Ý Duy nói không tìm được , vậy nên chúng ta cũng đừng nghĩ tìm ra ? "
A Sướng suy nghĩ một chút , hình như cũng chỉ có thể là như thế , " chắc vậy. "
" cậu tin ? "
" Tam ...... Tam ca , ngài tin không ? "
Phó Thời Thiêm tung một cú đập bóng , quả bóng xoáy rất đẹp về hướng phương xa , " kỹ thuật diễn xuất của Giang Ý Duy cũng không tệ nhỉ ? Biến cậu ngây ngốc thành như vậy . "
A Sướng lúc này đã hoàn toàn trở nên bối rối , " ý của Tam ca là cô ta gạt người . "
" một ngôi sao lớn nóng bỏng của vòng giải trí , biết bao doanh nhân giàu có muốn hẹn cô ta ăn cơm , chưa chắc cô ta sẽ để ý . Một người bạn tiểu học ? Còn nhớ không rõ tên ư ? " Huống chi nếu anh nhớ không lầm , hôm đó ở trên lầu hai quán cà phê , anh còn nghe được bọn họ đang bàn tán về đề tài Phó Thời Thiêm anh có ngủ với cô gái kia hay không . Nếu không thân thiết có thể trò chuyện thoải mái không chút kiêng kỵ như vậy không ?
" kết hôn hay có con cũng chẳng sao cả , " Phó Thời Thiêm nhìn về phía xa xa , tựa như một tên yêu nghiệt , " đem người đàn ông bây giờ của cô ấy đặt vào trước mặt tôi , nếu cô ấy không chọn tôi thì chắc chắn là có bệnh . Nếu tôi đã thật sự để mắt tới cô ấy , đó là duyên số của cô ấy . Kết hôn thì có thể ly hôn , có con thì cứ trả lại cho chồng trước của cô ấy . Tôi cũng không mắc bệnh sạch sẽ , có cảm giác là được rồi . "
Nghe một chút mà xem , yêu cầu của Phó Thời Thiêm anh cũng quá thấp rồi .
Bất quá vẫn phải xem qua mặt mũi của cô gái kia một chút , dáng dấp đến tột cùng là như thế nào .