Đăng vào: 12 tháng trước
Chử Đồng hung hăng vươn tay đấm về phía bạn giường , đây cũng là cô tự tìm khổ , có phải không ? Cả người cô vùi vào trong giường lớn , Giản Trì Hoài bóp cô , " em chạy nữa đi, thử một chút xem ? "
" anh không phải là người . " cô nghiêng đầu qua , khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy ý cười , " Giản Trì Hoài , dưới tay anh nhiều ngôi sao như vậy , chẳng lẽ chưa từng nhúng chàm một vài lần sao ? "
" anh không chơi phụ nữ dưới tay mình , đây là nguyên tắc của anh . "
" u , còn có loại nguyên tắc này nữa sao , " khóe miệng Chử Đồng câu siết lên một đường cong không giảm , " chẳng trách người ngoài nói anh có bệnh a . "
" Chử Đồng , em nếu cảm thấy chưa thoả mãn , em cứ việc nói thẳng , trò khiêu khích đối với anh vô dụng thôi . "
Chử Đồng nhẹ nhăn một đôi lông mày thanh tú đẹp mắt , người nào chưa thoả mãn ? Người nào giở trò khiêu khích đây ? " Giản Trì Hoài , em chợt nghĩ một ý tưởng rất nghiêm trọng . "
" nói đi . "
" anh nói cái tin tức đó , có phải là do Trần Lộ tung ra ngoài hay không ? " Chử Đồng càng nghĩ càng thấy có khả năng , " quan hệ giữa em và cô ta không tốt , cô ta hãm hại em cũng là hợp tình hợp lý , còn nữa, cô ta là người ở bên cạnh anh nổi tiếng nhất gần đây , cô ta hoàn toàn có thể biết chuyện riêng tư của anh . "
" phải không ? " Giản Trì Hoài cúi người xuống .
" anh đừng trả lời lấy lệ trước vấn đề của em , " Chử Đồng nằm ở đó giúp anh phân tích , " anh nghĩ a , Trần Lộ đi theo anh , anh cũng cưng chiều cô ta , đi tới đâu cũng hận không thể giấu trong túi , trong lòng cô ta nhất định sẽ có ý nghĩ khác . Giản Tứ ca là nhân vật như thế nào a ? Nói không chừng cô ta đã quyến rũ , vậy mà ...... thử qua một lần , phát hiện anh có bệnh , đúng rồi ! chính là như vậy ! " Chử Đồng thật hận không thể vì sự thông minh của mình mà khen ngợi một chút . Cô hào hứng xoay đầu qua nhìn anh , " anh chắc chắn sẽ không nghi ngờ đến trên người Trần Lộ đi ? "
Giản Trì Hoài cắn môi , ý bảo cô tập trung , khóe mắt bờ mi của anh tràn đầy ý cười khiêu khích hấp dẫn .
Chử Đồng quên tối hôm qua chính mình cũng đã lấy thân ra để thử nghiệm , " vậy cũng có khả năng là thời điểm anh đối mặt với cô ta lại không làm được . "
" đây không phải là việc trong lòng em vẫn mong muốn sao ? Để cho anh chỉ giương nanh múa vuốt trước mặt em , còn đối với người khác thì sao , sẽ phải không làm được ? "
Nửa người trên của Chử Đồng dùng sức muốn ngồi dậy , " Giản Trì Hoài , anh không cần phải nói em như vậy , nhiều nữ diễn viên vây vòng vòng quanh anh như thế , anh nói anh không muốn , nhưng ai biết được ? Nói không chừng, anh chính xác là mèo tham ăn vụng ! "
Cô nghiêng đầu muốn nhìn vẻ mặt của anh , Giản Trì Hoài đè lại bả vai đẩy cô lại về trong giường lớn , " nằm ngoan ngoãn cho anh . "
Giản Trì Hoài nói , " em gọi một tiếng êm tai cho anh nghe một chút , anh sẽ hài lòng , tinh lực mới có thể dời đi . " Giản Trì Hoài muốn từ trong miệng cô nghe được hai chữ ' ông xã ' , ít nhất là trong lúc này , anh đặc biệt nhớ nhung , anh chưa từng cảm thấy có bất kỳ tiếng gọi nào có thể mang tới hạnh phúc hơn được cái tiếng ' ông xã ' này .
" đừng mơ tưởng lừa gạt được em nữa , em không gọi . "
" anh còn không phải là chồng em sao ? " bàn tay Giản Trì Hoài phủ lên cằm Chử Đồng , tư thế thân mật , đem mặt của cô hướng về mình , " nhìn anh . "
" anh không phải đã nói , coi như chúng ta đã ly hôn sao ? "
" lúc em diễn trò ở trước mặt Trần Lộ , không phải đã thêm mắm dặm muối rất tự nhiên sao ? "
" em ở trước mặt Trần Lộ ......" ngón tay Chử Đồng chỉ vào sống mũi của mình , trên mặt tỏ vẻ mờ mịt , trong đầu lại nhớ tới buổi dạ tiệc từ thiện , chuyện cô bị hắt rượu đỏ , Chử Đồng đầu tiên là trợn tròn đôi mắt , sau đó nhướng mày , " anh nói em diễn trò ! "
" nói sai rồi , không phải là diễn trò , " Giản Trì Hoài tiến lên cắn cánh môi của cô , " là thật tình biểu lộ ra . "
Cô muốn cãi lại , Giản Trì Hoài đã không cho cô cơ hội này , tầm mắt Chử Đồng quét qua cái tủ đầu giường , nhìn thấy chiếc túi của mình đặt ở phía trên , cô suy nghĩ biện pháp nhanh chóng đi ra ngoài , trong lòng tự nhủ với mình như vậy , đói , chết đói , thật là thèm ăn cơm .
Hồi lâu sau , hẳn là nửa đêm , Giản Trì Hoài đứng dậy ôm cô vào phòng tắm , hai người tắm rửa sạch sẽ , người đàn ông đi tới phòng để quần áo lấy cho Chử Đồng một bộ đồ , từ trên xuống dưới đều là mới tinh , Chử Đồng nâng lên trong tay, cau mày , " của người nào ? "
" cái gì của người nào ? "
" em không mặc quần áo mà người khác đã từng dùng . " Chử Đồng khoả thân ngồi trên giường lớn .
Ngón tay Giản Trì Hoài móc cái áo ngực lên , mặc vào cho cô , lại giúp cô sửa sang trước sau thật tốt , " có phải là size của em hay không ? "
Thật đúng vậy . Chử Đồng cầm áo len lên mặc vào , cũng vừa vặn , " anh chuẩn bị sẵn cho em sao ? "
" nếu không thì ai ? " trên người Giản Trì Hoài là một bộ đồ mặc ở nhà thoải mái nhàn nhã , tóc sau khi sấy khô , rối bù mà lười biếng , cả người toát ra tôn quý ưu nhã , Chử Đồng nghĩ đến hành động ở trên giường mới vừa rồi của anh , một phen khinh bỉ thầm với chính mình , tôn quý ? Ưu nhã ? Hình tượng Giản giáo sư , anh còn xứng với những từ ngữ này a ?
" tại sao anh lại muốn chuẩn bị quần áo cho em ở nơi này ? " Chử Đồng ngồi dậy , khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc , " anh có phải đã sớm lên kế hoạch thật tốt rồi dụ dỗ em đến nơi này hay không? "
Giản Trì Hoài vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé của cô , " chỉ cần là chỗ ở của anh , có phòng thay quần áo , cũng sẽ để bốn bộ quần áo cho em , xuân hạ thu đông , để phòng bất cứ tình huống nào . "
Chử Đồng không nghĩ tới sẽ nghe được câu trả lời như thế này , ánh mắt của cô chớp động hai cái , sau đó đảo qua chỗ khác , trong lòng giống như có một hũ mật không cẩn thận bị đá ngã lăn , nhưng cô lại không thể giống như trước đây kích động tới mức vừa ôm vừa hôn anh , cô kéo tóc xuống , " Giản Trì Hoài , em đói bụng . "
Người đàn ông kéo tay của cô , " đi , đi ăn cơm . "
Chử Đồng có chút không tình nguyện đứng dậy , " không muốn đi ra ngoài ăn , em cũng không muốn nấu . "
Giản Trì Hoài cũng không quay đầu lại , " yên tâm , có sẵn rồi . "
Hai người đi tới lầu dưới , Chử Đồng nghe được tựa hồ có tiếng bước chân truyền tới trong tai , cô nhìn thấy gần ba mươi cô gái trẻ tuổi từ phòng bếp đi ra , trên bàn đã bày đầy năm sáu món ăn thơm ngon , Giản Trì Hoài giúp cô kéo cái ghế ra , " đột nhiên chạy đến đây , có khi làm em đói đến chóng mặt hoa mắt rồi . "
Chử Đồng cầm đũa lên , " em đói tới mức tay cũng run lẩy bẩy . "
" anh biết , " Giản Trì Hoài múc một muỗng tôm bóc vỏ thả vào trong chén của cô , " mau ăn đi . "
Chử Đồng bưng chén lên , gương mặt thỏa mãn , Giản Trì Hoài gắp thức ăn cho cô , cũng không quản nó là cái gì , tất cả đều nhét vào trong miệng , Giản Trì Hoài cũng không nhàn rỗi , anh cũng đói , thể lực tiêu hao quá nhiều , lẽ nào còn không cần bồi bổ lại cho thật tốt ?
Người giúp việc bưng một nồi canh ra , Chử Đồng vừa khéo đang khát nước , cầm chén muốn múc canh , người giúp việc nhỏ giọng ngăn lại , " canh của ngài vẫn còn ở bên trong . "
Chử Đồng cảm thấy vô cùng không hiểu , cô cầm muỗng canh lên thả vào trong nồi đảo đảo múc múc , " tại sao canh còn phải chia ra vậy ? "
" đây là cho tiên sinh bổ thân thể . "
Chử Đồng tò mò , tựa hồ múc lên được cái gì đó , cô tiến lên trước nhìn kỹ , vội vàng vứt bỏ cái muỗng , " thứ gì a . "
Giản Trì Hoài cũng thấy rõ ràng , sắc mặt anh có chút khó coi , " ai bảo cô chuẩn bị ? "
" tài xế đưa tôi tới đây , anh ta nói tiên sinh muốn ở nơi này qua đêm , có thể tương đối hao tổn thể lực , bảo tôi mua ngưu tiên ( dương vật bò ) cho ngài bồi bổ . "
Chử Đồng cắm mặt ăn cơm , chân mày của Giản Trì Hoài nhíu chặt như vậy , người giúp việc nhìn ra thần sắc anh có vẻ không đúng , cũng không dám nói chuyện nữa , Giản Trì Hoài phất tay , " tôi không cần uống cái này , mang đi . "
" dạ . " người giúp việc vội vàng bưng trở về phòng bếp , sau đó lại bưng nồi canh xương hầm ngó sen đi ra . Chử Đồng cầm muỗng tự múc ình một chén nhỏ , thấy Giản Trì Hoài có động tác tương tự , cô không khỏi chế nhạo lên tiếng , " u u , anh phải uống canh ngưu tiên nha , vì anh mà phải thiến nó , đừng lãng phí mà . "
" anh mà uống rồi , em xác định tối nay em chịu nổi sao ? "
" anh bớt nói đi , cơm nước xong chúng ta trở về . " Chử Đồng đem chén tiến tới khóe miệng .
Giản Trì Hoài hướng cô liếc mắt , " ai cho phép em trở về ? "
" Giản Trì Hoài , anh có ý gì ? " Chử Đồng ăn xong một chén cơm , cũng đã có sức lực .
Người đàn ông gắp miếng cá tuyết thả vào trong chén , " em nghĩ ra biện pháp giúp anh đối phó với dư luận chưa ? "
" em sẽ lấy trang bìa của công ty em , giúp anh viết một trang tin tức lớn trên bản đặc biệt , em cũng sẽ làm sáng tỏ , tin tức trước đó không có chút quan hệ nào với em , nội dung bên trong càng là giả dối vớ vẩn . "
" em làm thế nào để làm sáng tỏ ? " sắc mặt Giản Trì Hoài chuyển thành nghiêm túc , tầm mắt anh liếc nhìn cô , " nói với người bên ngoài rằng anh rất bình thường ? Em đã thực nghiệm rồi ? "
" cái này dĩ nhiên không được ! " nửa phần cơm thiếu chút nữa bị nghẹn ở trong cổ họng Chử Đồng , " mặc dù em nói , người khác cũng sẽ không tin tưởng , cho đến tận bây giờ , em thật sự không nghĩ ra cách gì tối ưu . "
" vậy em có nghĩ tới hậu quả khi em trở về chưa ? Ba mẹ anh cũng đang tìm em , lãnh đạo công ty em hẳn cũng phải tìm em nói chuyện một chút đi ? Còn có các phóng viên khác , nhìn rộng hơn , còn có sinh viên của anh ......"
" có quan hệ gì với bọn họ ? " Chử Đồng có chút không vui .
" anh là nam thần trong mắt bọn họ , em phá hủy hình tượng của anh , bọn họ còn không tìm em để liều mạng sao ? "
Chử Đồng dùng chiếc đũa hung hăng đâm hai cái vào trong chén , " anh chỉ biết dát vàng lên mặt mình . "
" đây vốn chính là sự thật , em không thể không tiếp nhận , " Giản Trì Hoài mở ra hai tay , " em là nữ thần sao ? "
" em là người bình thường ! " Chử Đồng tặng cho anh một cái liếc mắt .
Giản Trì Hoài nhẹ nhàng cười ra tiếng , anh nghiêng người qua , lấy tay ôm thắt lưng của cô , " ngày mai trở về , buổi chiều chúng ta suy nghĩ thật kỹ cách đối phó . "
" trở về cũng có thể nghĩ . "
" em có thể bảo đảm , sau khi trở về có thể thuận lợi cho em thời gian để suy tính giải quyết hay không ? Chử Đồng , chúng ta bây giờ trốn ở chỗ này , người khác nói cái gì cũng không nghe thấy được , bọn họ cũng không xen vào , tại sao không đợi đến sau khi mọi chuyện đã sẵn sàng rồi hẵng đi đối mặt ? "
Chử Đồng cắn đầu đũa , anh nói thật hay, mà hình như cũng có lý , bây giờ lúc này trở về , Tưởng Linh Thục nhất định là người muốn truy đuổi cô nhất , cô đối với bà ngược lại còn có thể giải thích , nói Giản Trì Hoài rất khỏe mạnh , nhưng những người khác thì sao ? Bao gồm bố mẹ trong nhà , còn có chị cô , người nào sẽ không hỏi ? Chử Đồng nhức đầu, lấy tay gõ gõ , " vậy anh cũng không nghĩ ra biện pháp gì tốt hơn a . "
"Vẫn có thể nghĩ ra được , " Giản Trì Hoài kéo tay của cô , " có anh và em cùng nghĩ , sợ cái gì ? "
Anh hình như chỉ biết đem chuyện chính chuyện phụ đảo loạn hết cả thì có ? Người bị vùi lấp thật sâu không lối thoát chính là anh , cô đây là đang giúp anh cứu vãn danh dự có đúng không ? Chử Đồng nhìn thấy ánh sáng đang nhún nhảy trong đáy mắt của anh , " thời gian sau này , chỉ có thể dùng để nghĩ biện pháp , anh đừng có ý đồ không trong sáng với em nữa . "
" Chử Đồng , chúng ta là vợ chồng , dựa theo quy tắc bình thường mà nói , một tuần ba lần , em còn thiếu anh bao nhiêu ? "
Chử Đồng trừng mắt nhìn anh , " anh muốn dựa vào chuyện đó để tính toán với em phải không ? "
" vậy em nói đi , em muốn tính thế nào ? "
" không muốn dùng tiêu chuẩn vợ chồng để nói . " Chử Đồng cúi người xuống , làm bộ dáng như đang yên lặng uống canh , Giản Trì Hoài cười khẽ , trong miệng mang theo trêu đùa , " vậy thì như thế nào ? Dựa theo tiêu chuẩn trai gái ? "
Chử Đồng dùng sức nuốt xuống ngụm canh kia , " trong đầu óc anh thế nào mà tất cả đều là làm chuyện đó ? "
Giản Trì Hoài nhẹ nhún đầu vai , " bởi vì anh là một người đàn ông bình thường . "
" vậy thời điểm anh không bình thường thì sao ? " Chử Đồng cố nén cười tiến lại gần anh , " có phải chỉ dám suy nghĩ một chút chứ không dám hành động theo , Giản Trì Hoài, anh muốn nhưng thật sự lại không làm được , thật là rất đáng thương a ? "
Người đàn ông vươn tay ra đẩy mặt cô , để cho cô tạm thời đắc ý , chỉ cần đem cô giữ lại ở nơi này , sẽ có rất nhiều thời gian xử lý cô .