Đăng vào: 11 tháng trước
Cả người Chử Đồng đều nằm ở trên người Giản Trì Hoài , trong tai ong ong tác hưởng , giống như có cái gì đó lập tức muốn nổ tung . Cô há mồm , căn bản ngay cả lời cũng nói không ra được , áo len còn vén ở trên ngực , động tĩnh của bánh xe đang lăn cũng kỳ dị vô cùng . Chử Đồng vểnh tai , không nghe được thanh âm của Giản Trì Hoài , sau khi xe văng qua đây , cô vốn là được Giản Trì Hoài che chắn phía trên người , nhưng lúc này lại thẳng tắp nằm ở trên ngực anh .
Nhức đầu thật là lợi hại , Chử Đồng quản không được nhiều như vậy , cô ho nhẹ mấy tiếng , trong cổ họng cuối cùng đã dễ chịu hơn một chút , " Giản Trì Hoài , nói chuyện với anh đó . " thanh âm mặc dù nhẹ , nhưng người đàn ông đủ có thể nghe . Nhưng Chử Đồng cũng không chờ được bất kỳ lời đáp lại nào , đáy lòng cô tràn ra hốt hoảng , cố gắng kêu được mấy tiếng , " Giản Trì Hoài , Giản Trì Hoài ? Nói chuyện với anh đấy , đừng dọa em . "
Bên tai tựa như là yên lặng chết chóc , Chử Đồng muốn xoay người , cánh tay đang ôm lấy cô chợt căng thẳng , " tôi nghe . "
" nghe tại sao không trả lời ? " Chử Đồng khẩu khí không tốt , mơ hồ còn làm như khóc thút thít .
Giản Trì Hoài nhẹ nhàng cười lên , " không có gì , chỉ muốn xem một chút em có thể khẩn trương vì tôi hay không . "
" anh --"
" suỵt , chừa chút sức lực , " Giản Trì Hoài mở mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ , sau đó lập tức nói , " ai dám đụng xe của tôi , hôm nay ra cửa không có đem con mắt theo . "
" Giản Trì Hoài , chúng ta có thể tự mình đi ra ngoài được hay không ? "
" em nói đi ? " Giản Trì Hoài bị kẹt ở trong chỗ ngồi không thể động đậy , xe đã bị biến dạng , Chử Đồng không khỏi bắt đầu sợ , " Giản Trì Hoài , anh nói xe có thể nổ tung hay không ? "
" sẽ không . "
" tại sao ? "
Hai tay Giản Trì Hoài ôm cô , " em đợi lát nhìn cũng biết . " người đàn ông nghe được có tiếng bước chân của người trên đường tới đây , còn có tiếng la hét bén nhọn , tai nạn xe cộ xảy ra như vậy , nhất định sẽ có người báo cảnh sát , anh thử nhúc nhích toàn thân , lại hỏi Chử Đồng , " em có nơi nào đau dữ dội hay không ? "
" em vẫn tốt , còn anh ? "
" tôi cũng không có . "
Chử Đồng chưa từng trải qua việc ở trong một không gian nhỏ hẹp bịt kín như vậy , " Giản Trì Hoài , anh có nghĩ tới hay không , nếu như trước mặt không phải là một thân cây , mà là vách đá , chúng ta sau khi lật xe trực tiếp lăn xuống vực sâu , vậy có phải nghĩa là mất mạng hay không ? "
" không có khả năng như vậy . "
" anh là giáo sư , thời điểm dạy học khẳng định cũng nghĩ đến vô số các loại giả thiết ......"
Giản Trì Hoài hai tay ôm chặt cô không muốn buông ra , tựa hồ chỉ cần cánh tay vô ý thức lỡ buông lỏng ra , người trước mặt sẽ như giả thiết của cô vậy , rơi vào vực sâu không đáy , " Chử Đồng , em sợ sao ? "
" em dĩ nhiên sợ , em không muốn chết , em vẫn muốn sống tốt , em còn có cha mẹ chị gái ......"
Giản Trì Hoài cắt đứt lời của cô , " tôi cũng sợ , tôi còn có em . "
Chử Đồng nghe được câu này , trong lòng không khỏi buồn bã , hốc mắt chợt chua xót , chóp mũi cũng là khó chịu đến muốn chết . Cánh tay Giản Trì Hoài ôm thật chặt , mới vừa rồi trong nháy mắt , anh trước tiên nghĩ tới cư nhiên chỉ có Chử Đồng , sau đó mới có cha mẹ anh, em gái , ông bà .
Trong cổ họng Chử Đồng tựa như bị nhét bông mềm , tắc nghẹn thật khó chịu , thở lên không được, hít xuống không xong .
Phía ngoài, tiếng bước chân rất nhanh đi tới bên cạnh xe , có kẻ cúi người xuống hỏi , " người ở bên trong , không sao chứ ? "
" không sao , " Giản Trì Hoài tiếp lời nói , " xin phiền giúp một tay gọi 120 , có người bị thương . "
" yên tâm đi , xe cứu thương rất nhanh sẽ tới đây . "
Không tới mấy phút nữa , tiếng còi xe cấp cứu từ xa đến gần , cánh tay Giản Trì Hoài vẫn ôm Chử Đồng ở trước ngực , giống như là ý thức được cái gì , anh đem vạt áo của cô kéo xuống , thiếu chút nữa là để cho cảnh xuân của cô lộ ra ngoài . Trên xe cứu thuơng, nhân viên y tế chạy xuống , một bên cửa xe đã bị biến dạng nghiêm trọng , bọn họ qua thử bên kia , cũng may có thể cạy mở ra , có bác sĩ nam vươn tay ra , " tự mình có thể cử động không ? "
Chử Đồng gật đầu một cái , Giản Trì Hoài hướng thắt lưng cô đẩy lên , người bên ngoài cố hết sức kéo Chử Đồng ra bên ngoài , cô khom người , thật vất vả mới được cứu ra ngoài , Chử Đồng không khỏi lo âu , vóc người cô nhỏ như thế còn phải cố hết sức , vậy Giản Trì Hoài thì sao ?
Nhân viên y tế bắt đầu cứu Giản Trì Hoài , bác sĩ nam chui nửa người trên vào trong , thấy Giản Trì Hoài lắc đầu một cái , " đoán chừng không được , chân của tôi còn bị mắc kẹt . "
Người bác sĩ kia kiểm tra thử , quả nhiên là vậy, anh ta lui thân thể ra , lấy điện thoại di động ra gọi 119 . Chử Đồng thấy một màn này , kinh hãi khiếp đảm nổi lên , " anh ấy thế nào ? "
" nửa người dưới có thể bị mắc kẹt , cứu ra khó khăn . "
Chử Đồng nghe nói , hoảng hốt đổ ra mồ hôi lạnh , " nghiêm trọng không ? "
" việc này còn không biết được , phải chờ xe cứu hộ tới đây mới được . "
Chử Đồng hai tay đè lại ghế ngồi chui nửa người trên vào trong , cô nhìn dáng vẻ của Giản Trì Hoài , lo âu không dứt , " có phải không thể nhúc nhích hay không ? "
" không sao , có thể là bị cửa xe biến dạng kẹp lấy , không có chấn thương đến xương . " trong lòng Giản Trì Hoài hiểu rõ , thấy Chử Đồng gấp đến độ khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch , dáng vẻ tựa hồ muốn khóc lên , anh đưa tay chỉ thắt lưng của mình , " giúp tôi sửa sang lại . "
Chử Đồng hướng chỗ anh chỉ mà nhìn , mặt nhanh chóng đỏ bừng , cô bò vào một chút , giúp anh kéo quần lót và quần tây lên , còn đeo lại dây thắt lưng cho anh . Giản Trì Hoài không khỏi bật cười , " thật may là tay của em còn có thể cử động , nếu không đợi người của bệnh viện hỏi tới , chúng ta là thế nào mà phát sinh tai nạn xe cộ , có lẽ phải nói trong lúc xe động , không còn kịp quan sát đường xá nữa ? "
" Giản Trì Hoài , anh đủ rồi !" Chử Đồng nóng nảy cắt đứt lời của anh , " em nhìn không rõ chân của anh ở đâu , thật không có chuyện gì sao ? "
" không sao . " Giản Trì Hoài khuỷu tay chống ở bên người , nhưng là không dậy nổi , anh cũng không muốn để Chử Đồng thấy , may mắn xe cứu hộ rất nhanh liền chạy đến , Chử Đồng bị đưa tới bên cạnh , nhìn nhân viên cứu hộ đi vào lại đi ra , sau đó nói muốn cắt .
Chử Đồng nghe tim đập rộn lên , hai lòng bàn tay đều là mồ hôi , chỉ sợ xảy ra sơ xuất , bọn họ đưa cô tránh khỏi bên cạnh chiếc xe , ánh mắt cô xa xa rơi về phía trước , vào giờ phút này mới nhìn rõ hiện trường tai nạn xe cộ này thê thảm bao nhiêu . Toàn bộ chiếc xe bị lật úp , đầu xe bị vùi lấp vào hơn phân nửa , trên đất mảnh thủy tinh bừa bãi không chịu nổi , mà người cô yêu thì sao , còn bị kẹt ở bên trong xe không cách nào nhúc nhích .
Chử Đồng muốn tiến lên bước , bị một y tá lôi lại , " cô nên là ở tại chỗ chờ đi , quá nguy hiểm . "
Bên cạnh, ngọn đèn đường một chuỗi lạnh lùng đứng ở đó , không ít côn trùng đập cánh bay loạn xạ dưới ánh đèn , một màn này , giống như một thước phim điện ảnh cũ kỹ , kể cả rất nhiều cảnh tượng trước đó đã phát sinh trôi qua cũng bị xâu chuỗi lại với nhau chung một chỗ , Chử Đồng cảm giác mình yếu ớt không chịu nổi , sau khi cảm giác được chóp mũi ê ẩm , nước mắt không biết từ lúc nào tuôn ra tới .
Hồi lâu sau , mới nghe được bên kia có thanh âm truyền tới , " được rồi !"
Đơn giản hai chữ , thật sự là phấn chấn lòng người , Chử Đồng cơ hồ là chạy như bay qua đó , Giản Trì Hoài được đưa lên băng ca , sau đó nhanh chóng đẩy tới xe cấp cứu 120 , Chử Đồng cũng đi theo .
Người đàn ông mặc quần Tây màu đen , nhưng trên băng ca dưới người trải vải trắng , Chử Đồng thấy trên tấm vải trắng có vết máu , tay cô mò mẫm trên chân Giản Trì Hoài , sờ được một trận ướt át , y tá gạt tay của cô ra , sau đó đem ống quần của Giản Trì Hoài vén lên , bắp chân của anh bị thương rất rõ ràng , chảy máu . Y tá bắt đầu xử lý vết thương cho anh , sau khi đến bệnh viện , Chử Đồng cũng bị yêu cầu tiến hành một loạt kiểm tra . May mắn trên người cô không có thương tổn , toàn bộ kết quả kiểm tra đưa ra , cũng không có gì đáng ngại .
Cô đi tìm Giản Trì Hoài , được thông báo là đã đẩy tới phòng bệnh , Chử Đồng đi tới cửa phòng bệnh , vừa muốn đi vào , liền thấy có người kéo cửa ra đi ra . Chử Đồng ngẩng đầu nhìn một chút , ánh mắt của người bác sĩ rơi vào trên người cô , " cô là người nhà của anh ta ? "
"dạ , đúng vậy . "
" đi theo tôi một chuyến đến phòng làm việc đi , có chuyện tôi muốn hỏi cô một chút . "
Chử Đồng nghe được câu này , trong lòng rơi lộp bộp , nếu như Giản Trì Hoài không có chuyện gì , ông ta hoàn toàn không cần thiết tránh khỏi anh . Chử Đồng ôm trái tim lo sợ bất an đi theo bác sĩ tới phòng làm việc , người bác sĩ kia ý bảo cô ngồi xuống .
" bác sĩ , có phải là anh ấy bị tổn thương chỗ nào hay không ? "
" trước tai nạn xe cộ , hai người đang làm gì ? "
Chử Đồng nơi nào nghĩ đến ông sẽ hỏi như vậy , sắc mặt cô lúng túng không dám nhìn lên mặt bác sĩ , " rốt cuộc thế nào ? "
" tôi là bác sĩ , cô không cần kiêng kỵ , nói thẳng đi . "
Chử Đồng hai tay xoắn chung một chỗ , " trước khi xe bị đụng , chúng tôi đang thân mật . "
" thân mật đến mức nào cũng không cần cô nói , anh ta nhất định là có dục vọng , lúc ấy thân thể cũng nổi lên phản ứng rồi chứ ? Lật xe trong nháy mắt , có thể ......"
" có thể như thế nào ? " Chử Đồng cũng muốn mau chóng nghe được kết quả . Nhưng bác sĩ muốn nói lại thôi , thật không phải là ông muốn giấu giếm cái gì , ông là tìm không được từ như thế nào để hình dung a , " nghĩa là có thể lúc ấy cứng rắn , cô hiểu chưa ? Sau đó đột nhiên xuất hiện ngoại lực , dẫn đến gây thương tích ......"
" cái gì ? " Chử Đồng bị sốc nói không ra lời , bác sĩ nâng mắt kính trên sống mũi , " bất quá cũng không chắc chắn , cụ thể , cứ để cho chính anh ta thí nghiệm qua rồi hãy nói . "
" bác sĩ , ngài đến tột cùng có ý gì ? "
" tôi nói không đủ rõ ràng sao ? " dù sao Chử Đồng cũng là nữ , bác sĩ sờ sờ tai , " tôi nói là theo kết quả kiểm tra , nhưng dù sao cũng là lý luận thôi , cho nên còn phải nhìn vào hiệu quả thực hành sau này của anh ta , nói không chừng không có gì đâu . "
"Ngài là muốn nói , chỗ bị thương của anh ấy là nam căn à ? "
" đúng đúng đúng , chính là ý này . "
Chử Đồng trán nhẹ nhăn lại , cô thẫn thờ nâng lên tầm mắt nhìn về phía bác sĩ , " bản thân anh ấy biết không ? "
" trước mắt còn chưa biết , đúng rồi , cô là gì của anh ta ? "
" trước ......" Chử Đồng nói một chữ , sau đó lại sửa lời nói , " bà xã . "
" như vậy còn giấu giếm làm gì nữa , chính cô tự quyết định đi . " bác sĩ cầm mấy tờ kết quả kiểm tra ở trên bàn lên , " các tình huống khác tạm thời không có phát hiện gì , đều là mấy vết thương ngoài da , cũng đã xử lý tốt , quan sát một buổi tối , sáng mai là có thể ra viện . "
" ah , cám ơn , " Chử Đồng thẫn thờ đứng dậy , vừa mới xoay bước ra ngoài , lại quay đầu lại nói , " bác sĩ . "
" cô nói đi . "
Lời đến khóe miệng , cô nhưng không biết nên thế nào để hỏi , vết thương này , còn cần hiểu rõ đến triệt để sao ? Chỗ căn bản nhất có vấn đề , Chử Đồng không dám nghĩ tiếp , vẻ mặt mệt mỏi ra khỏi cửa phòng làm việc .
Đi tới cửa phòng bệnh , cô điều chỉnh tốt trạng thái , đẩy cửa đi vào , Giản Trì Hoài ngồi dựa ở trên giường , không có gì đáng ngại , cho nên tinh thần cũng không khác lạ . thấy cô đi vào , người đàn ông vẫy vẫy tay , " sau khi truyền dịch xong , có thể trở về hay không ? "
" không thể , cần nhập viện quan sát một đêm . "
" không cần quan sát , " Giản Trì Hoài đưa cánh tay tựa vào sau ót , " tôi đã bảo tài xế tới đón tôi . "
Chử Đồng ngồi hướng mép giường , trên người Giản Trì Hoài tất cả những vết trầy xước lớn nhỏ cũng không ít , trên cánh tay còn có vết thâm tím ứ máu , tầm mắt Chử Đồng đi xuống , sau đó cố định ở nơi nào đó , Giản Trì Hoài theo ánh mắt của cô nhìn về phía nơi đó , " có phải muốn tiếp tục hay không ? "
Trong lòng Chử Đồng không nói ra được tư vị , cô làm bộ như như không có chuyện gì xảy ra cũng không rời mắt , " đột nhiên bị đánh lén như vậy , khó chịu không ? "
" em nói nơi nào ? "
Chử Đồng hướng anh nhìn , " Giản Trì Hoài , chúng ta đều là người trưởng thành , không cần phải làm bộ như nghe không hiểu lời của em nói . "
Giản Trì Hoài cười khẽ hai tiếng , " dĩ nhiên sẽ khó chịu , em không phải là đàn ông em không hiểu , sẽ đau . "
Trong lòng cô rơi lộp bộp , " đau nghiêm trọng không ? "
Rất lâu không có cuộc sống vợ chồng , thật vất vả sắp làm dịu được , lại tới đây bị cắt ngang , cô còn hỏi đau không, khó chịu không ? " dĩ nhiên , một chút đau này cũng không thể so với mấy vết thương nhẹ ngoài da trên người tôi . "
Chử Đồng ngơ ngác nhìn chằm chằm anh , Giản Trì Hoài đánh giá thần sắc của cô , trong ánh mắt kia tràn đầy cái gì ? Nghiên cứu, tựa hồ còn có khó chịu , cùng với thương hại ? Giản Trì Hoài nhẹ cau mày , " em có chuyện gì gạt tôi ? "
" không có, không có . " Chử Đồng vội vàng khoát tay , cô xoay người nhìn về phía ngoài cửa sổ , thấy Giản Trì Hoài cầm điện thoại di động trên đầu giường lên , Chử Đồng không khỏi lại dùng ánh mắt hướng anh liếc nhìn , anh còn trẻ tuổi như vậy , người đàn ông ba mươi mốt tuổi mới là đẹp nhất , huống chi anh cũng chưa có đến cái tuổi này . Sức quyến rũ của anh phối hợp với bề ngoài , ở trong thế giới của phụ nữ luôn là đánh đâu thắng đó , nhưng Chử Đồng bây giờ không cách nào tưởng tượng , cái việc ngoài ý muốn này tới đột nhiên như vậy , Giản Trì Hoài làm thế nào để tiếp thu ?
Bàn tay chợt bị kéo qua , Chử Đồng theo bản năng muốn rút về , nhưng sau khi đối mặt với tầm mắt của Giản Trì Hoài , trái tim cô buồn phiền không đành lòng , ngón tay cái của người đàn ông vuốt ve trên lưng cô , " biết ai muốn hại em không ? "
" anh nói lai lịch ông chủ của Thiên Khách Lại không nhỏ , chẳng lẽ là hắn ? "
" vậy em biết ông chủ của Thiên Khách Lai là ai không ? "
Chử Đồng lắc đầu một cái , cô chẳng qua là một nhân vật nhỏ bé ở dưới tầng lớp thấp nhất , sao có thể tiếp xúc được với một ông chủ bá đạo cao cấp như vậy đây ?
" Phó . Thời . Thiêm . " Giản Trì Hoài gằn từng chữ một .
Chử Đồng kinh ngạc há to mồm , " là người đã hại Giang Ý Duy thiếu chút nữa tàn phế ? "
" nếu không thì là ai ? Toàn bộ Tây Thành , em nơi nào còn có thể tìm cho ra tên Phó Thời Thiêm thứ hai đây ? "
" hắn cũng quá độc ác đi !"
Giản Trì Hoài dựa trở về đầu giường , " chuyện này không nhất định là Phó Thời Thiêm làm , bởi vì hắn còn không đến nỗi sẽ ra tay với một phóng viên nhỏ . Nhưng ông chủ bí ẩn phía sau Thiên Khách Lai đúng là hắn , về phần người ra tay , dĩ nhiên phải là kẻ có quan hệ lợi ích với Thiên Khách Lai , phải là quản lý phân công cấp cao , xảy ra chuyện như vậy , Phó Thời Thiêm trách tội xuống , liền mang em ra trả thù . "
" thật đen tối . " Chử Đồng không khỏi nói .
" cách thức ra tay này , ngược lại rất quen , trước đây em bị người của Ân Thiếu Trình đụng xe , sau đó nhét vào bệnh viện tâm thần, chuyện đó còn nhớ rõ không ? "
" dĩ nhiên nhớ . " mặc dù bây giờ Ân Thiếu Trình cứ há mồm là tự sướng kêu em gái , nhưng Chử Đồng đối với việc ác anh ta đã làm , đến nay cũng không thể quên được .
" xét về phương diện đùa bỡn độc ác đùa bỡn nhẫn tâm , Ân Thiếu Trình nơi nào là đối thủ so với Phó Thời Thiêm , một thầy một trò thôi , thủ đoạn đã dùng đối với em , cũng là từ nơi Phó Thời Thiêm học hỏi được . Ân Thiếu Trình trước đây cũng đã từng tiếp nhận qua dạy dỗ , chính là sau khi bị đụng xe ném vào rừng sâu núi thẳm , chẳng qua là nắm không được chứng cứ làm rõ là Phó Thời Thiêm làm , hắn cũng chỉ có thể tự nhận xui xẻo . "
Chử Đồng đối với cái tên Phó Thời Thiêm này , không có chút nào hiểu rõ , " Ân Thiếu Trình người lợi hại như thế , cũng có thể bị Phó Thời Thiêm xử lý , như vậy Phó Thời Thiêm là một kẻ rất khó giải quyết ? "
" quả thật khó giải quyết . "
Chử Đồng im lặng hồi lâu , mặt Giản Trì Hoài tăm tối , kéo cánh tay của Chử Đồng qua , " bây giờ biết chọc phải phiền toái gì chưa ? "
Nếu là ở bình thường , Chử Đồng nhất định sẽ phản bác lại mấy câu , nhưng khi nhìn gương mặt tuấn lãng phi phàm này của Giản Trì Hoài , cô lại cứng họng , đúng vậy , cô chọc phải phiền toái , lại làm cho anh phải bỏ ra giá cao quá nặng nề , thật đáng buồn chính là cô còn phải gạt anh . Chử Đồng mở to đôi mắt đen trắng rõ ràng nhìn anh , Giản Trì Hoài cho là cô đang sợ , " được rồi , có tôi ở đây . "
Cô nghe xong , trong lòng càng chua xót . Sau đó trong miệng dĩ nhiên là toát ra câu , " Giản Trì Hoài , anh muốn có con không ? "
Người đàn ông đánh giá sắc mặt cô , " em muốn sinh cho tôi ? "
" em hỏi bừa một chút . " Chử Đồng cuống quít muốn thay đổi đề tài , cô thật là bị điên mà , thế nào đột nhiên lại nói ra lời như vậy , " anh có muốn uống nước hay không ? Em đi mua cho anh . "
" không uống , " Giản Trì Hoài kéo tay của cô , lại không chịu dễ dàng coi thường cái đề tài này , " con , tôi dĩ nhiên muốn . Mẹ tôi mấy ngày trước vẫn còn đang thúc giục tôi , nói là bà cũng không còn trẻ nữa , nhà họ Giản còn phải dựa vào tôi nối dõi tông đường , bà chỉ muốn ôm cháu trai . "
Chử Đồng nhẹ nuốt xuống ngụm khí , bên trong lồng ngực một mảnh đau đớn , cô ngẩng đầu nhìn bình dịch truyền , trên người Giản Trì Hoài đã mặc quần áo bệnh nhân , anh cầm điều khiển lên đem TV mở ra , âm thanh trong phòng thoáng trấn an tâm tình của Chử Đồng . Cô cuối cùng có thể im lặng một hồi , suy nghĩ những chuyện trong lòng một chút .
Truyền dịch xong , Giản Trì Hoài đứng dậy gọi tài xế đưa quần áo tới để thay , thấy Chử Đồng vẫn ngồi ở mép giường , anh tiến lên vỗ nhẹ đầu vai cô , " đi . "
" anh như vậy thật sự được không ? Không phải nói cần quan sát một đêm sao ? " Chử Đồng nhìn chân của anh , mặc dù bị thương không nặng , nhưng bị thương ngoài da cũng không ít a .
" tối nay tôi bảo bác sĩ Triệu đi Bán đảo hào môn , được ông ta trông coi , em cứ yên tâm đi . "
Chử Đồng thấy vậy , không thể làm gì khác hơn là đứng dậy đi theo , Giản Trì Hoài khi đi bộ bước chân rất nhỏ , Chử Đồng đi theo bên cạnh anh , hai người đi ra khỏi bệnh viện , lên xe , Chử Đồng nhìn về phía người đàn ông bên cạnh , " đưa anh trở về trước , em thế nào cũng được . "
" tôi đói bụng . " Giản Trì Hoài chợt tiếp lời .
Tài xế trước mặt liếc mắt , " Giản tiên sinh , có cần đi đâu ăn một chút gì hay không ? "
Chử Đồng nghe vậy , trực tiếp từ chối , " không được , anh ấy mới vừa xảy ra tai nạn xe cộ , thế nào còn có thể tùy tiện chạy lung tung ? Bác sĩ đã nói qua , vốn là muốn nhập viện quan sát một đêm mà . "
Tài xế nghe nói như thế , lúc này mới nhớ tới mình là đi đón người ở bệnh viện , " thật xin lỗi , là tôi suy nghĩ không đến nơi đến chốn . "
" có vấn đề gì sao ? " Giản Trì Hoài cảm thấy Chử Đồng kinh hãi kỳ quái , " bị thương ngoài da thôi mà . "
" Giản Trì Hoài , anh nói tính mạng của chúng ta bao lớn a ? " người bình thường thấy tai nạn xe cộ như vậy , cảm giác đầu tiên không phải là người bị nạn ở bên trong , không tới cứu , " đáng tiếc chiếc xe đẹp như vậy , hỏng rồi . "
" tính mạng cũng khá lớn , hơn nữa cơ hồ không bị thương tích gì . "
Chử Đồng nghe nói , nhưng không có vui sướng chút nào , càng thêm không cười nổi . Trở lại Bán đảo hào môn , Giản Trì Hoài còn có chút nổi giận , hướng ra phía ngoài nhìn , " tôi nói tôi đói bụng , anh lỗ tai điếc à ? "
Tài xế lần này thật là bối rối , mới vừa rồi lúc Chử Đồng nói những lời đó , Giản Trì Hoài rõ ràng không có dáng vẻ gì là phản đối a . Anh ta cẩn thận xuyên thấu qua bên trong kính chiếu hậu nhìn về phía người đàn ông , " Giản tiên sinh , ý của ngài là ? "
" lời này muốn để cho tôi lặp lại mấy lần , tôi đói bụng . "
Tài xế gật đầu một cái , " dạ , tôi đây liền ......"
Chử Đồng đẩy cửa xe ra , hơn nữa đi xuống , cô khom lưng nhìn mặt Giản giáo sư kiêu ngạo đó , " trong nhà không phải là có người giúp việc sao ? Trễ như thế , không nên đi ra ngoài ăn ? "
" mùi vị ở trong nhà , ăn chán ngấy . " Giản Trì Hoài hai tay khoanh trước ngực , không có ý tứ muốn đi xuống , thật ra thì , trên mặt anh cũng một mảng bị sưng , chỗ xương gò má không biết đã đụng vào nơi nào , một mảnh máu ứ thâm tím .
" anh xem một chút anh đi , cũng hủy khuôn mặt rồi còn không chịu an ổn ? "
Giản Trì Hoài sờ sờ mặt của mình , đau đến khẽ cau mày , " mặt mũi thâm tím , đi ra so với những gương mặt bên ngoài kia cũng đẹp mắt hoàn hảo hơn người khác . "
Được rồi , cô coi như là phục anh , Chử Đồng hướng anh ngoắc ngoắc tay , " xuống , em nấu cho anh ăn , có được hay không ? "
" em muốn làm cái gì ? "
" cơm a . "
Giản Trì Hoài lắc đầu một cái , Chử Đồng đứng dậy , nghĩ ngợi một chút , cô ngẩng đầu nhìn về phía màn đêm đang bao phủ trong Bán đảo hào môn , cô ở chỗ này sinh sống hai năm . Tựa hồ ngay cả hơi thở cỏ cây ở nơi này cũng đã quen rồi , thần sắc cô hơi tối tăm , sau đó cúi người xuống nhìn về phía người đàn ông bên trong . " vậy anh muốn ăn cái gì ? "
" bánh trứng gà . "
" được , xuống đây đi . "
Tài xế cuối cùng được giải thoát , âm thầm thở phào , Giản Trì Hoài cùng Chử Đồng đi vào trong , người giúp việc biết Giản Trì Hoài tối nay không trở lại dùng cơm , cho nên sau khi dọn dẹp xong đã rời đi thật sớm . Chử Đồng đi vào trong phòng bếp , bắt đầu tìm bột mì , Giản Trì Hoài thấy bóng dáng của cô đi tới đi lui trước mặt , cả gian phòng giống như được sống lại .
Nhưng nghĩ tới chuyện mới vừa trải qua , Giản Trì Hoài đứng dậy đi hướng ra cửa bếp , " tôi thuận miệng nói một chút mà thôi , không ăn nữa , em tối nay cũng bị không ít kinh sợ , nghỉ ngơi sớm một chút đi . "
Trong tay Chử Đồng còn đang cầm bột mì , quay đầu lại nhìn anh , " anh xác định ? "
Giản Trì Hoài gật đầu một cái , Chử Đồng nhanh chóng thả muỗng trên tay xuống , " nếu như vậy , em đi về . "
Người đàn ông nghe được câu này , lại không nói gì , một đôi mắt thâm thúy nhìn chăm chú vào cô thật chặt không thả , Chử Đồng không chịu nổi cái nhìn chằm chằm như vậy , " được rồi, được rồi , làm xong em mới đi , em không sao , bị hù dọa bay mất hồn đã sớm thu hồi lại rồi . "
Cô mở tủ lạnh , từ bên trong lấy trứng gà ra , món bánh trứng gà này cũng không khó , lúc trước cô đã làm một lần khi ăn bữa sáng , không nghĩ tới Giản Trì Hoài ngược lại nhớ đến .
Cô bận rộn ở trong phòng bếp , đánh trứng gà sau đó khuấy đều , lại đem bột mì rắc vào trong , Giản Trì Hoài nhẹ nhắm mi mắt , lúc mở mắt ra lần nữa , cô vẫn còn đang ở đây .
Chử Đồng lấy chảo ra làm nóng , lấy dao cắt nhỏ hành lá cùng nhau khuấy đều , sau đó dùng muỗng canh múc một muỗng lớn , từ từ trải đều bên trong chảo nóng . Mùi thơm hành lá theo một tiếng ' xèo' lan tràn khắp nơi bên trong toàn bộ phòng bếp .
Giản Trì Hoài đem nó tóm gọn lại , đây là một loại âm thanh thuộc về gia đình . Anh đi lên trước bước , hai tay xoè ra bấm bên eo thon của Chử Đồng , sau đó chen một chút hướng về phía trước , bàn tay xoa bóp cô không thoả mãn nắm chặt thắt lưng , cuối cùng bình thản dừng lại ở trước bụng cô , sau đó hai tay mười ngón đan vào nhau . Mặt Giản Trì Hoài chôn vào cần cổ Chử Đồng , một phát liền nổi lên tâm tình tốt vô cùng , " chúng ta ...... đem chuyện mới vừa rồi làm được một nửa , tiếp tục hoàn thành có được không ? "
Da đầu Chử Đồng chợt nổ tung , muỗng canh trong tay run lên , bác sĩ lúc trước đã nói qua những lời đó một chữ cũng không lọt hướng trong óc cô nối nhau chạy , cô gấp gáp từ chối , " không được , Giản Trì Hoài , anh không thể !"