Đăng vào: 11 tháng trước
Bán đảo hào môn
Giản Trì Hoài ở phòng rửa tay nắm tay của Chử Đồng , từng lần một tắm rửa cho cô , đánh vào tay công tạo , để xoa bóp cho cô , lại đem tay thả vào dưới vòi nước . Đôi mắt cô sưng đỏ , sưng tựa như hạt đào , Giản Trì Hoài lấy ra khăn lông bên cạnh , vắt sạch nước rồi lau mặt cho cô.
Cô ngồi ở mép giường không nhúc nhích , trong mắt đều là bóng tối , cũng không có tiếng nói chuyện , Chử Đồng cầm hai tay của Giản Trì Hoài , một hồi lâu sau , anh đem khăn lông lấy ra , " xem một chút gương mặt này của em , còn có thể nhìn sao ? "
Hai mắt rất không thoải mái , Chử Đồng muốn lau đi , Giản Trì Hoài đè lại bàn tay cô , " không nên lộn xộn . "
Cô môi nhẹ mím , đầu dựa vào đầu vai người đàn ông , "Chuyện Ân Thiếu Trình chợt tuyên bố đính hôn , đã đủ đột nhiên , không nghĩ tới Giang Ý Duy lại thành như vậy . "
" đó là chuyện giữa bọn họ , tôi đã sớm nói với em không cần phải để ý đến . "
Chử Đồng hai tay mở ra , đang nhìn lòng bàn tay của mình , " Em tự nhận là có thể xử lý thật tốt , tự nhận là đối với cái này vòng đã càng ngày càng quen thuộc , hoàn toàn có thể chế ngự , nhưng là ...... làm em thấy lúc Giang Ý Duy cả người toàn là máu nằm ở đó , em mới thanh tỉnh lại , con người ở trong cái vòng này thật quá đáng sợ . Bọn họ không có một chút thật lòng , vì để ình thoát khỏi ra một ít tiếng xấu , liền thay đổi biện pháp đem cô ấy đẩy vào vực sâu vạn kiếp bất phục . Giữa người và người cũng mang tấm mặt nạ đáng sợ, giờ khắc này đối với ngươi tốt , sau một giây có lẽ là có thể liên hiệp người khác bán ngươi . đây cũng là loại ác tính xoay vòng , tất cả đều là lời nói dối , toàn bộ là lời nói dối a ......"
" Chử Đồng , " Giản Trì Hoài cầm tay của cô , " đều đi qua rồi , đừng đoán mò nữa".
" nếu như không phải là Lâu Mộc Ngôn đem Giang Ý Duy kéo xuống nước , em cũng sẽ không nghĩ đến để cho Ân Thiếu Trình trước mặt mọi người thừa nhận cô ấy , nếu như không phải em tự ình thông minh , Ân Thiếu Trình sẽ không đính hôn , nếu như Ân Thiếu Trình không đính hôn , đứa bé của Giang Ý Duy có lẽ cũng sẽ không đáng bị mất ......"
Giản Trì Hoài nghe cô đem trách nhiệm gánh hết ở trên người mình , hắn đưa tay ôm lấy bả vai của cô , " có quan hệ gì tới em ? Ân Thiếu Trình nếu như hôm nay không đính hôn ở đây , hắn cũng không thể cưới Giang Ý Duy được . "
" Giản Trì Hoài , có phải em đã làm sai rồi đúng ko ? " Chử Đồng nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn , Giản Trì Hoài đưa tay đỡ mặt cô , trên gương mặt nhỏ nhắn viết đầy đau đớn cùng thống khổ , " không riêng đối với Giang Ý Duy, rất nhiều bài báo trước đây em viết cũng vậy, chụp hình quan hệ của người nổi tiếng, rồi bị chúng ta tùy tâm tuỳ ý phát huy thành những scandal có thể hấp dẫn người xem . Em không biết qua những tin tức kia đối với người khác sẽ tạo thành ảnh hưởng như thế nào , có lẽ , em hồn nhiên không biết đang lúc chia rẽ một đôi tình lữ , có lẽ , sau lưng là một minh tinh tự sát , đều có bàn tay của chúng ta nhúng vào , Giản Trì Hoài , em đột nhiên cảm giác được , em thế nào lại đáng sợ như vậy ? "
Cô kinh ngạc nói xuống , Giản Trì Hoài nhìn không khỏi đau lòng , một người chuyên xông pha như vậy chợt đi vào ngõ cụt , quay đầu lại xem một chút , cô kiên trì trôi qua những chuyện kia giống như cũng hóa thành bọt nước , có lẽ , thật giống như Chử Đồng nói , cô như vậy tính tình căn bản không thích hợp lẫn vào trong vòng giải trí . cho dù là dính chọc một chút xíu , đều không thích hợp.
Giản Trì Hoài hướng gần cô một chút , hai người chạm trán nhau, người đàn ông thở dài , " bắt đầu từ ngày mai , tôi sẽ chấp thuận em điều đi dân sinh , tôi sẽ thay em sắp xếp . "
Chử Đồng lông mi nồng đạm ẩm ướt hơi chớp động , cô nâng lên mi mắt , lui ra chút sau lưng , lúc này mới có thể nhìn vào đáy mắt người đàn ông , " Anh không hề phản đối em nữa phải không ? "
" Ừh, chỉ cần chính em có phân tấc , không để ình có bất kỳ nguy hiểm , tôi liền cho phép . "
Cho tới nay , đây cũng có thể cũng coi là ước mơ của Chứ Đồng, cô cúi đầu , mặt dính sát vào lòng bàn tay của Giản Trì Hoài . Điện thoại bên tay của người đàn ông vang lên , anh mở máy , " Alo. "
Điện thoại là bệnh viện bên kia gọi tới , Giản Trì Hoài nghe xong lại dặn dò mấy câu , lúc này mới cúp máy , " Giang Ý Duy thoát khỏi nguy hiểm , trong lúc sảy thai mất nhiều máu , cũng may cấp cứu kịp thời . "
Chử Đồng nghe xong , lòng cũng nhẹ bớt , " bệnh viện có ai không ? "
" có . "
Chử Đồng cuối cùng có thể an tâm nhắm mắt lại , Giản Trì Hoài để cho cô nằm dài trên giường , chăm sóc bên cạnh cô không rời nửa bước .
Sáng sớm ngày thứ hai , Chử Đồng đi hướng bệnh viện , bên trong phòng bệnh cũng chỉ có mẹ Giang cùng Giang Ý Duy . Chử Đồng kéo ghế ngồi ở mép giường , mẹ Giang nói là đứng dậy đi mua đồ ăn sáng , Giang Ý Duy còn rất yếu , khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch , " ngày hôm qua , hù chết cô rồi nhỉ? "
" Cô cũng biết . " Chử Đồng nhỏ giọng mở miệng .
" Tôi sau đó đã hôn mê , tự mình còn ko biết sợ là thế nào nữa".
Chử Đồng nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô , Giang Ý Duy khẽ thở dài , " phải cùng tổ biên kịch xin mấy ngày nghỉ nữa . "
" Cô điên rồi có phải hay không ? mới vừa sảy thai , thế nào cũng phải nghỉ ngơi mấy tháng . "
Giang Ý Duy đem hai tay đưa ra sau rơi vào trước bụng mình , " tôi không thể để cho bước tiến của mình dừng lại , sau này , tôi cũng ko để cho người khác đuổi kịp mình".
" Giang Giang , cô đừng làm loạn . "
Giang Ý Duy cười khẽ , Chử Đồng cảm thấy cô ấy giống như đã thay đổi , tầm mắt Giang Ý Duy nhẹ đầu hướng Chử Đồng , " ngày hôm qua , ngay cả Tứ ca cũng tới bệnh viện có phải hay không ? "
" Ừh, tôi phát hiện có phóng viên , lúc ấy cả người run rẩy, thật ko biết nên xử lý như thế nào nữa . "
" Chử Đồng , Tứ ca đối với cô thật tốt . "
Chử Đồng cúi xuống thân , bàn tay rơi trên cánh tay Giang Ý Duy , " Giang Giang , tôi lập tức sẽ phải đi chạy dân sinh rồi , nhưng vẫn có thể giúp cô , tôi sẽ giúp . "
Giang Ý Duy hướng đầu cô lấy cười một tiếng , " cô đừng lo lắng cho tôi, tôi ko có sao , từ nay về sau , tôi cũng không cần sợ hãi scandal xấu xí gì bị bắt gặp , tôi muốn đem toàn bộ thời gian đều tập trung vào sự nghiệp diễn xuất . "
Nghe được câu này , Chử Đồng là có lo lắng , nhưng bây giờ Giang Ý Duy tâm tình không yên , có mấy lời cô cũng không tiện khuyên .
Giản Trì Hoài hiệu suất làm việc từ trước đến giờ cao , Chử Đồng đi làm phòng làm việc thu dọn đồ đạc , Tần Tần vẫn như cũ không thôi chôn chân đứng bên cạnh cô , " thế nào đột nhiên như vậy a , một chút chuẩn bị tâm tư chưa có , quản lý trước không phải là không đồng ý cho cậu qua sao ? "
" Tớ ko phải là một mực cầu xin sao ? " Chứ Đồng đem đồ bỏ vào bên trong hộp giấy , " Cậu yên tâm đi , mình còn ở Dịch Lục Soát đây , cùng 1 công ty , chỉ ko cùng tầng lầu mà thôi , tan việc chúng ta vẫn có thể hẹn nhau ăn cơm . "
" Nhưng chúng ta là hoàng kim hợp tác a !"
" Vậy cậu với tớ cùng đi dân sinh . "
" Giết tớ đi !" Tần Tần hai tay đang cầm ly nước , " đó là một chỗ không được cám ơn , lại mệt mỏi vừa nguy hiểm , tớ không đi đâu . "
Chử Đồng dọn dẹp xong đồ , các đồng nghiệp cũng tới đưa tiễn , ngay cả quản lý cũng tới , cô ôm hộp giấy đi vào thang máy , nhưng vào lúc này , đang ở nơi đây , nghênh đón cô không biết là một đoạn đường sáng sủa hay là tăm tối nữa ? Cô lần nữa nhận thẻ phóng viên , bao gồm giấy ra vào , từ về sau , cô chính là một phóng viên nhỏ ngành dân sinh .
Mới vừa đi mấy ngày , Chử Đồng tương đối rảnh rỗi , cuối tuần này , Chử Đồng ko cần ra ngoài làm việc, theo Giản Trì Hoài vùi ở ghế sa lon xem ti vi .
Cửa truyền tới tiếng nói của người giúp việc , " ai u , tiểu thư tới . "
Chử Đồng nghiêng đầu qua chỗ khác , thấy Giản Lệ Đề giơ lên cái túi nhỏ màu hồng đi vào , trên người mặc áo khoác thước sắc , Chử Đồng thu lại 2 chân đang gác trên người Giản Trì Hoài , " Lệ Đề. "
" Anh, chị dâu . " Giản Lệ Đề bước tới , đem túi thả trên ghế salon , Giản Trì Hoài liếc nhìn cô em gái này , " tài xế đưa em tới ? "
" Đúng vậy , nếu không phải là nói qua tìm anh , mẹ cũng sẽ không để cho em ra cửa . "
Giản Trì Hoài nửa người trên dựa vào trong ghế salon , " mới vừa rồi mẹ gọi điện thoại tới , liền nói em muốn tới . "
" Làm gì , đem em làm như công chúa rời cung , mọi người còn sợ em bị người trói đi a ? "
" Không cho nói bậy . " Giản Trì Hoài nghe vậy , sắc mặt chìm xuống , Giản Lệ Đề hướng Chử Đồng cầu cứu , " chị dâu , chị xem anh em nạt em. "
Chử Đồng dĩ nhiên phải giúp Giản Lệ Đề, " chính là chỉ đùa một chút thôi , ở trong tay anh , còn ai dám trói đi Lệ Đề à? "
Giản Lệ Đề cầm điều khiển tv trên bàn bấm chuyển kênh , " em chỉ thích xem giải trí tin tức , không biết có tin gì của chị Ý Duy ko nhỉ . "
Chuyển đến kênh tin tức giải trí , vừa đúng phát thống kê đầu tiên, một bộ phim hiện đại mới ra của Giang Ý Duy , ngắn ngủi trong mấy ngày , tỉ số người xem ổn định hàng thứ nhất , tỉ số trên Internet đột phá mười ức , đây là một con số kinh người, 1 bộ phim 40 tập , càng về sau càng nâng lên mạnh mẽ , vị thế đứng đầu này của Giang Ý Duy , xem ra là áp cũng áp không được .
Chử Đồng không khỏi nhẹ nâng khóe miệng , " chị có dự cảm , bộ phim cổ trang kia còn nóng hơn nữa . "
" Chị dâu , chị nói quá chính xác !" Giản Lệ Đề hào hứng đồng ý, " Chị Ý Duy diễn xuất quá đỉnh , em thật là nhớ khi thấy chị ấy dạy em diễn xuất . "
Giản Trì Hoài nhíu mày, hai người này giống như bị nhũn não , Giản Lệ Đề nhìn qua, đứng dậy hướng phòng bếp đi tới , cô biết nhà Giản Trì Hoài trong tủ lạnh khẳng định có kem lạnh , cô mở ra vừa nhìn , cầm một hộp nhỏ đi ra , còn từ tầng trên lấy ra mấy trái ô mai rửa sạch . Chử Đồng đi vào rót nước , cô nhớ tới chuyện lần trước , không khỏi ân cần mở miệng , " Lệ Đề, vết thương của em không sao chứ ? còn đau không ? "
Giản Lệ Đề cúi đầu , không nhìn lên mặt Chử Đồng , cô ánh mắt tị nhanh chóng , " không có sao , sau đó xem qua bác sĩ , nói có thể do viêm ruột thừa, tăng cường thể dục vận động là tốt rồi . "
" Vậy thì tốt , giải phẫu ruột thừa không có chuyện gì , có vài người sinh ra phải làm mà . "
Giản Lệ Đề mơ hồ tiếng , "dạ , đúng vậy . " lần trước qua , Tưởng Linh Thục liền lần nữa cảnh cáo cô , có mấy lời trừ cha mẹ cùng anh trai, bên ngoài những người còn lại nhất luật không thể nói cho , trong câu này , tự nhiên cũng bao gồm Chử Đồng .
Chử Đồng nhìn Giản Lệ Đề cắt nhỏ ô mai rải lên ly kem lạnh , Giản Trì Hoài đối với cô em gái này cũng bảo vệ quá độ , Giản Lệ Đề bình thường ra cửa , đều là tài xế theo vào cùng ra , cửu nhi cửu chi , tự nhiên cũng sẽ không có cái gì có thể kết giao bạn bè , cũng thật đáng thương .
Trở lại bên trong phòng khách , Giản Lệ Đề ngồi trong ghế sa lon , " anh, buổi chiều để cho chị dâu theo em ra ngoài đi dạo phố có được hay không ? "
" Em muốn mua thứ gì ? "
" Quần áo a , giầy a . " Giản Lệ Đề cắn muỗng nhỏ trả lời .
" Ngày mai anh sẽ bảo cửa tiệm cầm sách mẫu tới đây , em xem trong đó thích gì nói cho bọn họ biết , ngày đó là có thể đưa tới . "
Giản Lệ Đề bất mãn nhíu lại khuôn mặt nhỏ nhắn , " anh, em muốn như vậy , em muốn đi dạo phố , em muốn đi một chút , chỉ một buổi chiều mà thôi , anh nếu không yên tâm , anh cũng có thể đi theo , anh bình thường khẳng định cũng rất ít đi cùng chị dâu mà? "
Giản Trì Hoài nhìn mắt cô , ánh mắt tiếp theo quét về phía Chử Đồng , " em muốn đi không ? "
Cô đi nhiên không thể gạt đi hăng hái của Giản Lệ Đề , " có thể a , em vừa đúng cũng muốn mua quần áo . "
" Thật tốt quá , " Giản Lệ Đề hận không thể hoan hô lên tiếng , " vậy nhanh lên một chút đi , đi dạo tốt lắm còn có thể ở bên ngoài ăn một bữa cơm đây . "
Chử Đồng cùng Giản Trì Hoài lên lầu thay quần áo , người đàn ông vừa cài nút áo , vừa nhắc nhở , " đem theo chi phiếu tôi cho em , đợi các em muốn mua gì , em trực tiếp ký trả . "
Anh không nói , cô cũng mau quên , Chử Đồng từ trong ngăn kéo sờ nửa ngày , tìm ra tập chi phiếu nhét vào trong ví da
Dọc theo đường đi đều là Giản Trì Hoài lái xe , chọn trung tâm thương mại cũng khá xa , đi tới khoảng chừng hơn nửa canh giờ , là ở trong khu kinh tế mới mở , dừng xe xong tiến vào trung tâm , liếc nhìn lại không thấy được mấy người . Chính là nơi như vậy , lại hấp dẫn đường gia nhập tất cả sản phẩm, coi là rất có tiền cảnh .
Giản Lệ Đề bước nhỏ vào trong , đưa tay vắt qua cánh tay của Chử Đồng , " chúng ta đến trước mặt xem một chút . "
Chử Đồng cùng cô tiến vào trong cửa hàng , Giản Lệ Đề cầm bộ quần áo ở trước người ướm thử , " đẹp mắt không ? "
" Đẹp mắt . "
" Em đi thử một chút . "
Giản Trì Hoài ngồi ở khu nghỉ ngơi cách đó ko xa , thấy Chử Đồng đứng ở đó , hắn chỉ về phía giá treo đồ trước mặt cô , " tại sao không đi thử một chút ? "
" Em bình thường đi làm , làm sao mặc được quần áo như thế ? " hồi nãy mới cũng len lén nhìn rồi , nơi này tùy tiện cái mũ trên đầu cũng là năm con số , điên rồi có phải hay không .
Cũng không lâu lắm , Giản Lệ Đề đi ra , tựa hồ cũng không hài lòng , " em lần trước có mua 1 cái có chút giống nhau , chúng ta lại đi dạo chỗ khác đi . "
Cho nên nói , đi dạo phố là thiên tính phụ nữ , còn đối với đàn ông mà nói , không có mấy có thể chịu được. Giản Lệ Đề bốn tầng toàn bộ chạy lần , lại không tìm được thứ hợp tâm ý , cô lôi kéo Chử Đồng lên lầu năm , nơi này sản phẩm tương đối dễ xem , đồ bày lên đầy cửa sổ , giản lệ đề dừng lại bước chân , hưng phấn chỉ cái quần cao cổ trên người mẫu . " em thích cái này , em muốn mua !
Giản Trì Hoài còn chưa tới kịp ngăn cản , hai người cũng đã tiến vào . Giản Lệ Đề tìm phục vụ viên muốn lấy cái quần đó , sau đó vào phòng thử quần áo đi thử . Chử Đồng nhìn về bốn phía , bảng hiệu này , cô thỉnh thoảng cũng sẽ mua, đồ nam nữ đều có .
Giản Trì Hoài trước khi vào tiệm lại nhận điện thoại , đi vào quầy bán bánh ngọt ngồi . Cô em gái bảo bối này của anh , Chử Đồng dĩ nhiên biết , cho nên lúc Giản Lệ Đề thử quần áo , cô một bước không rời đi , đang ở bên ngoài coi chừng .
" Lệ Đề , có thể mặc không ? "
" Chị dâu , em còn chưa có thử đâu . "
Bên trong có âm thanh ầm ĩ truyền ra , Chử Đồng đợi nửa ngày , thấy bên cạnh phòng thử quần áo cửa chợt mở ra , sau có người đi ra , đối phương cúi đầu , nhưng ăn mặc cũng là đàn ông .dù tiệm này bán quần áo cả nam cả nữ , nhưng phòng thử quần áo cũng là tách ra riêng , nơi này tại sao có thể có đàn ông ?
Điểm trọng yếu nhất , Giản Lệ Đề sau khi tiến vào Chử Đồng liền canh giữ ở nơi này , cũng không nhìn thấy người đàn ông này đi vào , vậy hắn là sớm đang ở bên trong chờ sẵn ?
Chử Đồng làm phóng viên , độ nhạy cảm nếu so với người khác cũng mãnh liệt , người đàn ông kia cầm bộ quần áo bước nhanh đi ra ngoài , Chử Đồng gõ nhẹ lên cửa phòng thử , " Lệ Đề , đừng thay , mau chóng đem quần áo mặc vào . "
" Chị dâu , làm sao rồi ? " Giản Lệ Đề tràn đầy không hiểu .
" Em trước đừng hỏi , mau đem quần áo mặc trở về . " Chử Đồng sau khi nói xong , sải bước cùng đi ra ngoài ,người đàn ông kia cũng không cầm quần áo cầm hướng quầy thu tiền , mà là tiện tay đặt ở khu trưng bày , bước chân hắn chưa giảm tốc , Chử Đồng nhanh bước đuổi theo , người đàn ông ý thức được có cái gì không đúng quay đầu lại nhìn mắt , lúc xoay người liền muốn chạy .
Vừa đúng Giản Trì Hoài cúp điện thoại , Chử Đồng gấp gáp lên tiếng , " mau , ngăn lại hắn !"
Người đàn ông nghe nói như thế , làm như thú dữ hoảng sợ , Giản Trì Hoài mắt thấy Chử Đồng nóng nảy vạn phần , anh tiến lên bắt bả vai của đối phương , chân hướng chân hắn ngáng đường , người đàn ông bay ra ngoài , bị Giản Trì Hoài đặt tại trên trên mặt lan can , " chuyện gì xảy ra ? "
Chử Đồng sải bước qua , đi tới bên người anh , " ngươi ở phòng thử quần áo bên trong đến tột cùng làm cái gì ? "
Đối phương chối đây đẩy , " cái gì làm cái gì ? Cô có bệnh a , tôi mua quần áo không được a?"
" Mua quần áo tại sao vào khu phòng thử quần áo nữ? "
" Khu nam cũng đứng hàng đầy , là phục vụ viên bảo tôi đi qua . "
Giản Trì Hoài nghe nói như thế , sắc mặt chợt căng thẳng , một đôi con ngươi bên trong hiện đầy âm chí , Giản Lệ Đề mặc quần áo tử tế vội vàng chạy tới , " anh , xảy ra chuyện gì ? "
Chử Đồng tiến lên móc trong túi người đàn ông , đối phương dùng sức giãy giụa ,Chử Đồng sờ tới điện thoại trong túi, người đàn ông thấy chuyện bại lộ , đổi giọng đê tiện , " sớm biết là như vậy , đưa cho tôi nhìn tôi cũng không muốn nhìn , mặt trông xinh đẹp như vậy , trên người lại kinh khủng như thế , tôi ......"
Giản Lệ Đề đứng ở bên cạnh , cô cũng choáng váng , phảng phất bị người lột sạch quần áo nhét vào trước mặt mọi người , nàng mắt hạnh trợn tròn , trong mắt tràn ra nước mắt , bị dọa sợ đến động cũng không dám động .
Chử Đồng mở ra điện thoại di động , muốn đi tìm thứ gì bên trong , nhưng sau một giây , điện thoại di động lại bị người đoạt qua , Giản Trì Hoài dùng sức đem nó đập hướng mặt đất , bởi vì lúc dùng sức cướp đoạt, cổ tay Chử Đồng cũng bị làm liên lụy , cô ngẩng đầu lên , thấy Giản Trì Hoài sắc mặt xanh mét , anh, một người lạnh lùng, cũng có lúc dữ tợn thế này.
Người đàn ông khẽ động bả vai , " tốt lắm , điện thoại di động hủy cũng phá hủy , tôi không cần các người đền , buông tôi ra !"
" Ngươi lại dám chụp trộm , ngươi biết ngươi chụp trộm chính là người nào không ? "
Người đàn ông còn không có cảm giác được nguy hiểm tiến tới gần , " cũng không phải là đại minh tinh , hơn nữa , trên người có 1 vết cắt lớn như vậy , hăng hái lớn đến mấy nữa cũng ...... a !" hắn chợt hét lên một tiếng , chỉ thấy Giản Trì Hoài một tay xách theo hắn lôi đi , một tay kia bắt bả vai hắn đem hắn kéo xuống theo , người đàn ông thân thể hơn phân nửa cũng rơi ở bên ngoài , đây chính là lầu năm, Giản Trì Hoài một khi buông tay , đối phương hẳn phải chết không thể nghi ngờ .
Chử Đồng vội vàng tiến lên ôm lấy cánh tay của Giản Trì Hoài , " Giản Trì Hoài , anh bình tĩnh một chút !"
Người đàn ông bị dọa sợ đến oa oa hô to , " a , cứu mạng a !" hắn hai chân thậm chí cũng không dám động , chỉ sợ một dùng sức đem mình rơi xuống , Giản Trì Hoài cả người mất khống chế , mặt mũi anh lạnh lẽo , bên mặt căng thẳng , tay nắm cổ áo người đàn ông lúc nào cũng có thể có buông ra.
Chử Đồng từ phía sau ôm lấy anh , " đừng như vậy , anh xem , càng ngày càng nhiều người đang tới đây , Lệ Đề cũng dọa sợ , Giản Trì Hoài !"
Chửi Đồng buông ra hai tay , đổi thành nắm vạt áo sau lưng người đàn ông , Giản Trì Hoài hướng bốn phía nhìn mắt , Chử Đồng thuận thế đem người đàn ông kéo trở về , hắn bị dọa sợ đến chân cũng mềm nhũn , co quắp, tê liệt ngồi dưới đất không đứng lên nổi . Giản Trì Hoài hướng đi phía hắn , người đàn ông lui về phía sau bò mấy bước , " tôi cũng không dám nữa . "
Giản Trì Hoài giơ chân lên , hung hăng đạp hướng cái điện thoại di động đó , cho đến khi nó nát bấy , anh khom lưng từ bên trong lấy ra điện thoại . giản lệ đề đứng tại chỗ run run , tiếng nói người đàn ông còn sở sờ ở trước mắt , Chử Đồng bước qua nhẹ giọng an ủi , " đừng sợ , không sao . "
Giản Trì Hoài gọi điện thoại , sau đó hướng đi hai người . Giản Lệ Đề hốc mắt đỏ bừng , cô tiến lên lao vào trong ngực Giản Trì Hoài , " anh~ . "
Giản Trì Hoài đưa tay cất điện thoại vào túi , phục vụ viên của cửa hàng cũng lao ra , biết xảy ra chuyện lớn như vậy truyền đi không tốt , bọn họ xua đi người xem đang vây quanh , vừa nhỏ nhẹ nói tiếng xin lỗi , " thật xin lỗi , không nghĩ tới xảy ra chuyện như vậy , thật xin lỗi . "
Cảnh sát rất nhanh tới đây , đem tên đàn ông kia áp đi , Giản Trì Hoài ôm bả vai Giản Lệ Đề xoay người rời đi , Chử Đồng tâm còn nghi ngờ , nhưng cũng không tiện vào lúc này hỏi ra lời , cô vội vàng đi theo sau lưng .
Trở lại trên xe , Giản Lệ Đề tâm tình hết sức không tốt , Giản Trì Hoài phát động cơ , " anh đưa em về nhà . "
" Anh, em thật rất xấu sao ? "
" Nói nhăng gì đó ? " Giản Trì Hoài trong tiếng nói đè nén tâm tình phức tạp , " em là công chúa nhỏ nhà họ Giản ta , nhà của chúng ta người đi ra ngoài , chỗ nào xấu xí ? "
Giản Lệ Đề hướng Chử Đồng bên cạnh nhìn mắt , Chử Đồng cũng an ủi cô , " người nọ chính là bệnh thần kinh , em không cần để ý nữa , cảnh sát sẽ xử lý hắn . "
Giản Lệ Đề là thật bị dọa đến không nhẹ , bình thường đc bảo vệ quá tốt , nơi nào nghĩ tới trong xã hội sẽ có biến thái như vậy , ngay cả người nhà ở bên cạnh cô cũng không có thể may mắn thoát khỏi , Giản Trì Hoài nhìn ở trong mắt , đau lòng không thôi , " Lệ Đề , anh sau này nhất định tìm cho em 1 người có thể mọi lúc mọi nơi bảo vệ em . "
Giản Lệ Đề ánh mắt ảm đạm , " anh , giống em như vậy , sợ là không ai nguyện ý tiếp nhận em . "
Chử Đồng càng phát ra cảm thấy nghi ngờ , cô tận lực hòa hoãn giọng nói nói , " Lệ Đề , em đừng lo lắng quá nhiều , giải phẫu để lại vết sẹo đều là có thể khỏi hẳn dần . "
Giản Trì Hoài nhìn mắt , bên trong xe không khí có chút khác thường , Giản Trì Hoài đi thẳng một đường về đến nhà , bố mẹ Giản đều ở đây , thấy Giản Lệ Đề sắc mặt không tốt , Tưởng Linh Thục tiến lên kéo qua tay của con gái , " bảo bối , thế nào ? "
Giản Lệ Đề nhẹ lay động đầu , Giản Trì Hoài vắt tay qua đầu vai của cô , " đến đây , anh đưa em lên lầu . "
Tưởng Linh Thục nhìn ra có cái gì không đúng , nàng hướng Chử Đồng cười nhẹ , " Đồng Đồng , con ngồi đi . " ý tứ là bà không để cho Chử Đồng cùng lên lầu , Chử Đồng gật nhẹ một chút , " dạ ".
Đi tới lầu hai , Giản Trì Hoài lúc này mới lên tiếng , " Lệ Đề , sau này cái loại địa phương đó còn ko nên đi , đừng sợ , vết sẹo đã mờ đi không ít , chưa tới chút ngày giờ , không ai thấy được đâu . "
" Anh , anh đừng an ủi em , em ở trên web điều tra , coi như làm chữa trị giải phẫu , cũng không có thể làm được hoàn toàn không nhìn thấy .
Tưởng Linh Thục nghe được câu này , biết hôm nay khẳng định đã xảy ra chuyện gì , " mẹ đã nói để cho con đừng đi ra ngoài , Trì Hoài , con cũng không quản đc nó . "
Giản Trì Hoài đem Giản Lệ Đề đưa về căn phòng , Chử Đồng một mực ở dưới lầu chờ , ước chừng hơn nửa canh giờ , anh mới xuống . hai người cơm tối cũng không có ăn ở nhà họ Giản, trên đường trở về bán đảo hào môn , Chử Đồng ngồi trong vị trí kế bên tài xế , " được rồi được rồi , may mắn chỉ sợ chứ ko nguy , anh xem anh mặt mũi này sắc cũng có thể hù chết một đống người . "
Giản Trì Hoài đưa ra hai ngón tay ở giữa hai lông mày nhẹ ấn , Chử Đổng thử mở miệng , " mọi người cũng quá khẩn trương ...... em nói không phải là việc xảy ra trong phòng thử quần áo kia , em nói là Lệ Đề thật ra thì bình thường có thể thích ứng ra cửa , huống chi em ấy trước chẳng qua là làm tiểu phẫu , nhưng mọi người cũng lo lắng thành như vậy ......"
Giản Trì Hoài một tay rơi vào trên tay lái , sắc mặt anh yên lặng , đối mặt câu hỏi của Chử Đồng , người đàn ông chẳng qua là hướng cô xem mắt , " ừh . "
" Giản Trì Hoài , tại sao em cảm thấy mọi người đều có chuyện lừa gạt em vậy ? Lệ Đề cũng là người thân của em . "
" Đi dân sinh làm đã quen thuộc chưa ? " Giản Trì Hoài hiển nhiên không muốn tiếp tục cái đề tài này , Chử Đồng dựa vào trong ghế ngồi , " ừ , tốt vô cùng . "
Giản Trì Hoài thấy cô tâm tình cũng không cao , anh đưa tay kéo qua tay Chử Đồng , " tôi có thói quen bắt đầu bảo vệ Lệ Đề từ khi nó còn bé , đừng nói là một tiểu phẫu , nó dù là ngã lăn một cái tôi cũng có thể đau lòng nửa ngày , chúng ta không có gì chuyện lừa gạt em , đừng suy nghĩ nhiều . "
Chử Đồng nhẹ nhàng gật đầu , Giản Trì Hoài chỉ vuốt ve lòng bàn tay cô , hai người ánh mắt lơ đãng chống lại , Chử Đồng luôn cảm thấy đáy mắt anh có chứa gì đó rất phức tạp nhưng bị anh ẩn giấu , có lúc chẳng qua là trong nháy mắt thoáng hiện , bị cô bị bắt được , nhưng chờ đến lúc cô muốn nhìn kỹ , thì ánh sáng lại biến mất không thấy .
Mấy ngày sau , Chử Đồng nhận được điện thoại của người dân gọi đến , cô dựa theo cái địa chỉ đó lái xe đi .
Đó là một khu nhà ở cũ rách , cửa rác rưới chất đầy thùng rác , trên đất còn ngổn ngang bày không ít , Chử Đồng dựa theo ghi nhớ địa chỉ đi vào trong , đi tới trước một nhà để xe . nơi này đều là mười năm trước nhà nước xây nhà an dưỡng , ngay cả nhà để xe cũng bị ướn , Chử Đồng đi tới phòng 31 , ở trước cửa thấy 1 bà lão tầm 70,80 tuổi . đối phương nhìn thấy cô rất là kích động , " cô gái , cô là nhận điện thoại tới sao ? "
" Dạ , bà , cú điện thoại kia là người gọi a ? "
" Ừ ừ , cô mau cùng tôi vào xem một chút đi , cháu của tôi sắp chết đó . "
Chử Đồng nghe , trong bụng cả kinh , đi theo bà lão vào trong , đẩy ra tấm cửa sắt , nhà để xe bên trong âm u ẩm ướt , bà lão đem đèn điện mở ra , Chử Đồng đứng ở cửa , bên trong cơ hồ không có chỗ đặt chân , không gian nhỏ hẹp bày hai giường , đường đi cũng bị rậm rạp chằng chịt tạp vật chất đầy .
" Cô gái , đây chính là cháu trai tôi , ngày hôm qua bị đuổi về tới , nói nó làm chuyện xấu , nhưng nó sau khi trở lại vẫn kêu đau , nhưng tôi nhìn tới nhìn đi trên người lại không thấy vết thương rõ ràng , bọn họ cùng tôi nói bị bắt vào đồn công an đều bị đánh , cô xem cháu của tôi có phải hay không muốn chết a ? " bà lão gấp đến độ không được , vừa nói vừa lau nước mắt .
Chử Đồng trước an ủi bà , " bà , người đừng khóc , con tới xem một chút . " Chử Đồng đi vào trong vài bước , thấy đầu giường treo hai bộ quần áo , coi như chỉnh tề , chín phần còn mới , cùng hoàn cảnh như vậy thật đúng là chả liên quan , Chử Đồng cúi người xuống , " xin chào . "
Người đàn ông gầy yếu xoay người , Chử Đồng thấy mặt của đối phương , có chút giật mình , lại là người đàn ông chụp trộm ở trung tâm hôm đó .
Bà lão đứng ở bên cạnh cô , " cháu trai của tôi đây đáng thương a , từ nhỏ đi theo tôi trôi qua , bây giờ lại bị đánh cho thành như vậy , bọn họ nói , cảnh sát không quản được chuyện tìm phóng viên , cô gái ......"
Chử Đồng đứng ở tại chỗ , người đàn ông che ngực , một mực ở trên giường uốn tới ẹo lui , thần sắc thống khổ vô cùng , trong miệng còn nói làm nhảm , " tôi khẳng định không dám nói lung tung , tôi cái gì cũng không nhìn thấy , không nhìn thấy . "
Chử Đồng nghe được câu này , lần nữa khom lưng , " anh ngày đó , còn chụp đc cái gì ? "
" Không có , không có , để tôi về nhà , tôi cũng không dám nữa , đừng đánh tôi !"
Bên cạnh bà lão không lau nổi nước mắt , " cô gái , cô nghe một chút a , cái này cũng không chính là bị đánh sao ? hôm nay bắt đầu còn nóng rần lên . "
" Tại sao không đưa anh ta đi bệnh viện ? "
" Khu bệnh viện xã đến xem qua , cho chút thuốc bôi trị thương , cái loại bệnh viện lớn chúng ta thế nào đi nổi a ? Tôi bây giờ chỉ muốn biết , cháu của tôi là bị ai đánh a , lại là vì cái gì a ? "
Chử Đồng liếc nhìn bốn phía , ban bác tường đổ trên vách dán đầy hình chụp các cô gái, lại còn có hình Giang Ý Duy . đồng nghiệp đi vào quay phim , Chử Đồng đem bà lão mang đi ra ngoài , bắt đầu phỏng vấn .
Trên đường trở về , Chử Đồng ngồi ở bên trong xe phỏng vấn , bên cạnh đồng nghiệp dọn dẹp đồ , " tôi xem người này tinh thần có chút vấn đề , chúng ta còn muốn đi phỏng vấn bà lão kia nói đồn công an sao ? "
" Cô cũng nói tinh thần hắn có vấn đề , còn đi làm cái gì ? "Chử Đồng nghĩ đến hành động của người đàn ông hôm đó , bất giác thấy ghê tởm .
Quay phim hướng cô xem mắt , " nhưng dầu gì báo tin tức , không tốt sao ? "
Chử Đồng dẹp đi tâm tình , " đi đi , bất quá , người ta khẳng định chuẩn bị một loạt giải thích , loại này không nhìn thấy vết thương , người nào sẽ thừa nhận ? "
Hai người ngay sau đó chạy tới đồn công an , lấy được câu trả lời quả nhiên như bọn họ đoán , Chử Đồng như có điều suy nghĩ ngồi vào bên trong xe . sau khi tan việc trở về , gió thu đang về , đã có thể cảm giác được lạnh lẽo . Cô túm chặt áo khoác đi vào trong , xa xa thấy Giản Trì Hoài mặc bộ quần áo thường ngày nhạt màu đang đánh cầu , dưới trời chiều , người đàn ông trên người có loại nhuận cảm dễ chịu mà cô quen thuộc .
Nhưng là chuyện hôm nay thì sao đây ?
Rất lâu trước đây , cô cho là anh chẳng qua là một giáo sư , sau đó có một lần , cô nhìn thấy Giản Trì Hoài đưa tay đập cuốn tạp chí trên mặt của Giang Ý Duy , khi đó , cô liền thấy kỳ quái , cảm thấy rất có cái gì không đúng , quả nhiên , anh có thể làm như vậy , không phải là bởi vì quan hệ của Giản Thiên Thừa . mà là bởi vì , anh là Tứ ca .
Hôm nay , người đàn ông này bị đánh , mười phần cùng Giản Trì Hoài có liên quan , loại cảm giác kỳ quái này lại nảy sinh ra , như vậy lần này , sau lưng chẳng lẽ lại sẽ có chuyện gì sao ?
Chử Đồng tự nói với mình , anh là bởi vì Giản Lệ Đề bị kinh sợ , mới chịu thay cô ra khẩu khí này . nhưng người đàn ông kia không ngừng bị đánh , tựa hồ còn bị cái gì kích thích , ra ngoài hai ngày nay ngay cả câu đầy đủ đều nói không hơn , cái tin tức này nếu như tra cứu đi xuống , nói không chừng sẽ còn đào móc ra những thứ gì tới .
Chử Đồng theo bước chân đi vào trong , Giản Trì Hoài đánh tennis , hết lần này tới lần khác lại không ở phía sau vườn đánh trên sân , người đàn ông tựa như rất thong thả , vung cánh tay nâng lên đập bóng , quả bóng trắng đụng trên mặt tường , sau đó lại bắn ngược trở lại . Chử Đồng không khỏi lắc đầu , có tiền chính là như thế a , lần trước người giúp việc ở trong phòng quét dọn vệ sinh , Giản Trì Hoài cũng như vậy đánh cầu , không nghĩ tới kích động hơn , đánh trật , lực sát thương mười phần, quả bóng cứng rắn rơi xuống đất đập vào cửa sổ sát đất , người giúp việc bị dọa sợ đến ôm đầu ngồi chồm hổm dưới đất , còn tưởng rằng là động đất đấy .
Quả bóng tráng lướt qua giữa không trung , sau khi hạ xuống lăn qua sân cỏ xanh biếc đi tới bên chân Chử Đồng , cô khom lưng nhặt lên , Giản Trì Hoài xách theo cây vợt hướng đi phía cô . Chử Đồng nắm chặt quả bóng trong tay , cô lững thững tiến lên , mặt trời chiều ngả về tây ,chiếu vào bên trong vườn , mỗi một chỗ , mỗi một chút đều giống như là bị tiện tay đốt lên một loại màu hồng . mà khung cảnh sau lưng Giản Trì Hoài , cũng tựa như bị rửa trôi , người đàn ông từ trong tay cô nhận lấy bóng , thấy cô kinh ngạc nhìn mình chằm chằm , " có phải hay không hôm nay tôi đặc biệt có khí chất ? "
Ánh mặt trời cũng có thời điểm tấm màn rơi xuống , mà với Giản Trì Hoài mà nói , trong lúc vô tình , anh lại đang bắt đầu thói quen cuộc sống như thế , an tĩnh chỉ có hai người , không có hoa thiên tửu địa huyên náo ồn ào.