Đăng vào: 12 tháng trước
Đó mới là mở đầu câu chuyện mà tôi muốn kể. Sự tồn tại của bài hát cấm.
Ngày cuối tháng 8 năm 2014 mọi việc xoay tôi như chong chóng. Việc bố lấy vợ, việc học và ti tỉ việc khác như phải đỗ đại học, nghe lời bố,...
Sự kinh khủng bắt đầu khi tôi cảm nhận thấy mọi thứ như một thế giới hoàn toàn khác. Bố và dì kế như hai con rết đang cuốn quanh ngôi nhà. Tôi có thể nghe thấy tiếng rít của họ, hơi thở của họ là những thứ độc dược, nó ăn mòn cột nhà, đồ đạc biến nơi đây thành một chốn gai góc đáng sợ. Cứ như thể bạn ăn một quả táo đỏ ngon lành thì cắn phải con sâu và thứ chát xít xanh lè trong nó.
Trở thành hai con người. Một là một kẻ bí ẩn trong thế giới ảo, và cái mác còn lại là chim trong lồng ở thế giới thực.
Mọi thứ bóp nghẹt lấy tôi. Có thứ gì đó nhen nhóm. Một ánh mắt kì dị như kẻ đã lừa gạt và tước đoạt mọi thứ từ tôi. Lại một lần nữa bị gục ngã trong thế giới ảo. Mất toàn bộ chỗ đứng. Biến thành một kẻ vô danh.
1/9/2014
Tôi thức dậy và lục tìm những file rác trong máy. Hầu hết máy đã sạch sẽ sau khi cài lại win. Bỗng nhiên tôi tìm thấy một file mp3 kì lạ còn sót lại ở phần người sử dụng lẫn trong đống game mà tôi giấu.
"Bật"
không có gì xảy ra. Im lặng một lúc để chờ media load nhưng chợt nhận ra nó đã chạy được 15s rồi. Tôi tua và không dò ra được một chút âm thanh nào thì tôi tắt và chuẩn bị xoá. Bỗng...
tiếng trườn bò và khẽ rít vào tai tôi.
Ông ta xuất hiện và kéo tôi đi như một kẻ tội đồ. Sau khi tiêm đủ cho tôi những chất độc tính làm tôi phải run lên trong nỗi sợ cô độc và bất lực thì những vết cắn của con rết lại làm tôi bị bỏng, sưng đỏ và khô rát.
Nuốt nỗi tuyệt vọng tôi ngậm vị chát đắng của những giọt nước mắt.
5/9/2014
Tôi quên đi những vết rát và tươi cười với bạn bè. Toàn thân tôi là gỗ cứng với những khớp nối buộc dây, những sợi dây thanh mảnh trong suốt để lũ chúng bạn giật dây. Tôi trước kia giờ chỉ như một con rối mất niềm tin và hy vọng làm người. Những tiếng rắc rắc của những ổ khớp quá hạn những trò vui đã dần tàn cũng không làm họ chán việt giựt dây.
10/9
Con sư tử mất niềm kiêu hãnh giỗng như như những giọt nước tràn ly. Làm sự uất hận tăng theo.
Chợt tôi nhận ra mốc 1/9.
Bài hát kia nặng 52 mb nhưng không có âm thanh...