Mỗi Lần Quay Đầu Đều Nhìn Thấy Tình Địch Đang Cười
Đăng vào: 12 tháng trước
Editor: Chym
° ° °
[Chủ nhân, thấy cái này có vui hơn không ~ Bốn công cùng tranh đoạt một tiểu thụ ~] Sau khi lăn một vòng, cuối cùng nó lăn vào lòng bàn tay của Lâm Nhuyễn, vật nhỏ bị Lâm Nhuyễn giữ lại. Đôi mắt nhỏ tròn xoe còn có vài sợi lông ngốc ngốc dựng thẳng lên, làm cho Lâm Nhuyễn nghĩ rằng mình đã nghe nhầm vấn đề vừa rồi.
Tình huống này làm sao có thể khiến người ta vui vẻ.
Trong lòng khó xử, lại ngẩng đầu lên, quanh quẩn giữa bốn phương án, Lâm Nhuyễn không chắc chắn nói: “Tao phải sắm vai người dịu dàng như nước sao?”
[Ai?] Miên Miên ngẩn ngơ nhìn Lâm Nhuyễn, lỗ tai trong tiềm thức giật giật.
“Chẳng lẽ… là người lạnh nhạt tuyệt tình sao?” Lâm Nhuyễn cảm thấy mình hẳn là diễn không tốt, nhưng so với hai người kia, lạnh nhạt có vẻ dễ diễn hơn.
[Chủ nhân, bốn người đó là công, tại sao chủ nhân lại muốn diễn bọn họ?]
……
Bốn mắt đối diện nhau.
Sự im lặng kéo dài lan tràn trong phòng
……
“Cái đó, tao là công.” Lâm Nhuyễn chỉ tay về phía mình.
Đôi môi tam giác bất giác mở ra.
Sau đó căn phòng tiếp tục im ắng…
Ngồi một lúc lâu mà không nhận được phản hồi, Lâm Nhuyễn đứng dậy tìm gì đó để ăn, nhưng sau khi ăn uống xong quay lại, Miên Miên vẫn không nhúc nhích, vẫn duy trì dáng vẻ ngẩng cao đầu ngây ngốc.
Mãi cho đến buổi tối, khi Lâm Nhuyễn đang buồn chán đọc sách lập trình, một giọng nói yếu ớt vang lên từ phía sau: [Chủ nhân, hình như vừa rồi em nghe thấy một chuyện rất kỳ lạ, nói rằng chủ nhân là công…]
“Ừ.” Lâm Nhuyễn trả lời thẳng thừng, tiếp tục đọc cuốn sách của chương trình. Bỏ mặc thỏ con lộn xộn yên lặng khóc thầm.
Chủ nhân có nước da trắng nõn, tính tình mềm mại, eo thon, thân hình tiêu biểu xinh đẹp, eo mềm dễ đẩy xuống, làm sao có thể là công QAQ
Có phải nói dối mình đúng không TAT
“Ít nhất thì khi ở cùng với Tiếu Nhiên tao không nằm dưới, tao cũng không muốn nằm dưới.”
[… Chủ nhân, hiện tại hình như có chút vấn đề, em sẽ đi liên lạc với hệ thống, moah moah QAQ] Vẻ mặt Miên Miên đưa đám nhanh chóng nói xong, ngay cả không gợn nổi sóng, Miên Miên “víu” một tiếng biến mất.
Vừa đi là kéo dài ba ngày, ngay khi Lâm Nhuyễn nghĩ rằng Miên Miên sẽ không xuất hiện nữa, quả cầu lông nhỏ mượt mà quen thuộc lại lăn tròn dưới chân cậu, sau đó liên tục hướng lên trên cọ cọ bắp chân của cậu.
[Chủ nhân, em đã trở lại rồi ~ Em có một tin tốt và một tin xấu cho ngài. Ngài muốn nghe tin nào trước?] Miên Miên thay đổi uể oải lúc trước, hai mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm cậu, cái mông uốn éo uốn éo, hiển nhiên là rất vui vẻ.
“… Tin xấu đi, tin xấu cũng không thể tệ hơn nữa mà.”
[“Giết chết tình địch” là một trò chơi dành riêng cho những tiểu thụ bị vứt bỏ quay lại trả thù tra công cùng tình địch. Mọi thứ tiểu thụ muốn có đều được, dù là người yêu hay kẻ ngoại tình, cần gì có đó, hầu như tiểu thụ nào cũng nhận… khụ khụ, ý là do lỗi hệ thống trò chơi nhầm lẫn nên đã khiến ngài bị cuốn vào trò chơi, phía trên đã duyệt và quyết định phần thưởng và quy tắc của hệ thống sẽ không có giá trị đối với ngài… Tất nhiên, nếu chủ nhân vẫn muốn những phần thưởng đó, để đền bù, hệ thống có thể cung cấp miễn phí cho ngài.]
Lâm Nhuyễn suy nghĩ, bắt lấy thỏ con trượt xuống hướng lên trên hỏi: “Những phần thưởng đó là gì?”
[Hoa cúc chặt chẽ, tự động chảy dịch, thuốc súc ruột, thuốc mỡ chuyên dụng, gậy xoa bóp, chuyên dụng XXX, XXXX, XXXXX…] Tai Miên Miên dựng lên một cách vui vẻ, đếm những phần thưởng phong phú trong trò chơi thuộc làu trong lòng bàn tay.
Nhưng Lâm Nhuyễn chỉ cảm thấy hơi lạnh, trong tiềm thức sờ sờ da gà nổi trên tay, không dám tưởng tượng những thứ đó là làm cái gì: “Những phần thưởng này không cần thiết, vẫn nên báo tin tốt đi.”
[Tin tốt… À, đúng.] Miên Miên nghĩ đến chuyện này, đuôi ngắn vì kích động mà xoay xoay theo mông nhỏ. [Chủ nhân, tin tốt là bởi vì hệ thống là lần đầu tiên tiếp xúc với tiểu công, nhiều chỗ không hoàn hảo, chúng ta có thể lợi dụng lỗ hỏng này để có được điều tốt ~ Có em ở đây, mỗi phút đều là bug ~ Bây giờ chúng ta vào trò chơi ngay đi, được không ~ thử xem bug có linh hay không ~]
“Chờ đã, tao muốn xác nhận một vài điều trước.”
[Chủ nhân, xin hãy nói ~]
“Sau khi tao vào… Tao vẫn sử dụng cơ thể của tiểu thụ đó? Làm sao mới có thể quay về? Còn có, làm sao mới có thể coi là chiến thắng?” Đại khái sắp xếp lại câu hỏi muốn nói, trước đó vì không có tâm trạng gì cho nên Lâm Nhuyễn thực sự không biết gì về hiện trạng, chỉ biết rằng Miên Miên liên tục lôi kéo cậu vào trò chơi.
[Vẫn dùng cơ thể của tiểu thụ… Không thể thay đổi QAQ. Hơn nữa, sau khi hoàn thành nhiệm vụ có thể trở về. Về phần hoàn thành nhiệm vụ như thế nào, có hai điều kiện. Một là làm cho độ yêu thích của người yêu của ngài trong thế giới đó đạt 100%, còn lại là làm cho độ yêu thích của người yêu ngài đối với tình địch xuống dưới 20%, chỉ cần phù hợp một trong hai điều kiện trên sẽ tính là hoàn thành nhiệm vụ… Nhưng mà người yêu trong thế giới này sẽ yêu ngài ngay từ cái nhìn đầu tiên, vì vậy độ yêu thích ban đầu luôn là 80%, mà tình cảm của họ về tình địch là 50%, chuyện này rất dễ làm.]
Lâm Nhuyễn không chớp mắt nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen nhỏ của Miên Miên, nỗ lực tìm kiếm sơ hở mọc ra từ trên người vật nhỏ mềm mại, cậu luôn có linh cảm, hoàn thành nhiệm vụ không đơn giản như cậu nghĩ.
[Chủ nhân, chúng ta bước vào thế giới đi ~] Miên Miên làm nũng liếm tay Lâm Nhuyễn, chột dạ cúi đầu. Đúng là nó còn vài lời chưa nói, nhưng đó cũng là vì tốt cho chủ nhân QAQ
“… Ừm, được rồi.”
[Chào mừng đến với thế giới “Dừng lại, thiếu gia muốn theo đuổi cậu”.]
Âm thanh máy móc vang lên trong đầu Lâm Nhuyễn, nội dung của giọng nói thành công khiến Lâm Nhuyễn run rẩy ba lần, nổi da gà đầy người.
“Nhuyễn Nhuyễn, sao khi nghe đến cái tên này tao lại cảm thấy khó chịu.”
[Chủ nhân thả lỏng, chỉ là biệt danh thôi ~ Gần đến rồi ~] Miên Miên cọ cọ.
Khi Lâm Nhuyễn từ trong ánh đèn mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm trong một gian phòng nhỏ, lọt vào trong tầm mắt đều là màu hồng, xung quanh có một đống đồ chơi bằng lông mềm, trong lòng nảy sinh một dự cảm xấu, làm cho cậu lập tức đứng dậy sờ xuống dưới.
Phù, may mắn vẫn là cây gậy.
[Chủ nhân xảy ra chuyện gì vậy?] Miên Miên nằm trên đầu Lâm Nhuyễn tò mò nhìn xuống.
Cảnh này khiến Lâm Nhuyễn có chút xấu hổ rút tay về, thản nhiên nhìn xung quanh.
[Chủ nhân, bây giờ ngài tên là Lưu Ly, đang học lớp 12, ba mẹ ngài đang đi du lịch khắp thế giới. Chỉ có ngài ở đây một mình, đại khái là như vậy… Chủ nhân căn phòng này bị sao hả?]
“… Không.” Có vẻ như việc đầu tiên cậu đến đây là dọn dẹp lại căn phòng.
Cậu tùy ý lấy quần áo mặc vào, rời khỏi giường đi tới trước gương, Lâm Nhuyễn muốn xem bây giờ trông mình như thế nào, dựa vào cái tên ở thế giới này, cậu không lạc quan về dáng vẻ của mình bây giờ cho lắm.
Nhưng mà thực tế thường đau đớn hơn cậu tưởng.
Chỉ thấy làn da của người trong gương trắng như mỡ, vòng eo đầy đặn không chê vào đâu được, đôi mắt to tròn ngấn nước và đôi môi đỏ mọng, người trong gương trông khá yếu ớt đáng thương, nếu người khác nhìn vào thì sợ là sẽ cảm thấy đau lòng muốn ôm ôm an ủi…
[Chủ nhân khó chịu sao? Tại sao ngài lại nôn?] Miên Miên lơ lửng trên không, nhìn thân thể của chủ nhân có chút lo lắng, tâm tình chủ nhân không tốt lắm, chẳng lẽ vừa rồi truyền tống làm cho chủ nhân hoa mắt sao?
“Đây là lần đầu tiên tao nhìn vào gương mà cảm thấy buồn nôn. Phản ứng sinh lý thôi, cho tao nôn một chút là ổn.”
……
Sau khi nôn hết những thứ có thể nôn trong bụng ra, Lâm Nhuyễn ỉu xìu nằm trên giường, hoàn toàn không còn sức lực đi rửa sạch những thứ mình làm ra.
Miên Miên vòng quanh Lâm Nhuyễn một vòng, [Chủ nhân có cần đi bệnh viện xem không?]
“Đến bệnh viện?” Cậu thở phì phò thầm nghĩ, Lâm Nhuyễn ngồi dậy chống đỡ thân thể, khuôn mặt có chút đỏ lên, sau đó bí mật kéo khóa quần.
Muốn khám nam khoa, hãy đến với bệnh viện Giang Thái, bệnh viện Giang Thái giúp bạn lấy lại bản lĩnh đàn ông!
Không hiểu sao, Lâm Nhuyễn bỗng nghĩ đến câu này.