Gả Cho Thế Tử Bệnh Tật Một đạo thánh chỉ đã đem đệ nhất mỹ nhân thành Biện Kinh, Liễu Ngân Tuyết, chỉ hôn cho Thế tử phủ Kỳ vương bệnh tật cả năm nằm trên giường sống dở chết dở.
Người đời truyền nhau rằng Thế tử bộ dạng xấu xí, võ công cực cao, giết người không chớp mắt, trong viện không chỉ dưỡng vô số tiểu thiếp cùng trắc phi, mà còn có cả hai tiểu quan tuấn mỹ. Mọi người đều nói hắn vì trầm mê tửu sắc nên cơ thể mục ruỗng, bệnh tật triền miên chỉ có thể nằm trên giường.
Mỹ nhân tài đức dịu dàng như Liễu Ngân Tuyết thế nhưng phải gả cho người như vậy, mọi người đều thở dài thườn thượt, thật sự là trời cao đố kỵ hồng nhan, hồng nhan đương nhiên bạc mệnh.
Nhưng mà, sau đó —
Liễu Ngân Tuyết đem Kỳ vương phủ làm cho chướng khí mù mịt, gà chó không yên.
Mọi người: “Chúng ta có lẽ chưa hiểu hết về Liễu Ngân Tuyết dịu dàng hiền thục.”
Lại sau đó –
Những kẻ chờ xem Liễu Ngân Tuyết bị Thế tử Kỳ vương tra tấn ngày đêm, lại chỉ thấy nàng được Thế tử nâng trên tay mà cưng chiều.
Mà nữ nhân nào đó lại bi phẫn lên án: “Lâu Duẫn, lúc trước ngươi nói thế nào? Ngươi nói tuyệt đối sẽ không yêu nàng ta!”
Lâu Duẫn: “Tâm ta không nghe lời, ta chính là cứ thế mà yêu.”
Lâu Duẫn đời này, trước khi yêu Liễu Ngân Tuyết là cẩu nam nhân cặn bã, sau khi yêu Liễu Ngân Tuyết, cuồng vọng ngạo mạn đâu không thấy, chỉ thấy yêu đến mức hèn mọn, chỉ muốn làm nàng vui, trăm phương nghìn kế khiến nàng thích mình, chỉ muốn đem nàng dính chặt bên người, không mưu cầu gì thêm.
Chỉ mong nàng có thể an an ổn ổn mà lưu lại bên người hắn, đời đời kiếp kiếp, không rời không tiêu tan.