Chương 47: Lucius Biệt Nữu

[Harry Potter Đồng Nhân] Vinh Quang Vĩnh Hằng

Đăng vào: 12 tháng trước

.

EDITOR : PARK HONWOO


Sau khi tạm biệt ba mẹ với chú Ayer, Lucius liền đi lên xe lửa, lối đi nhỏ hẹp trên xe toàn người là người, y phải rất cố gắng mới có thể tránh hết tất cả những người đó mà đi đến toa xe chuyên dụng của Malfoy. Gia tộc Malfoy là một trong những cổ đông lớn nhất của Hogwarts, cho nên mỗi thế hệ của Malfoy đều có thể có một toa xe chuyên chúc. Tuy vậy, nhưng thật ra có rất nhiều đứa nhỏ của những gia đình trong hội cổ đông chọn ngồi với những phù thủ khác. Chú Ayer nói rằng xe lửa của Hogwarts chính là một thứ kì diệu, mỗi một phù thuỷ đều có thể kết những người bạn trân quý nhất trên chính chiếc xe lửa này, dù sao thì bạn bè chính là một tồn tại phi thường trân quý.


Người bằng tuổi với y trong thế hệ này không nhiều, Lucius cũng không quá quen biết mấy người năm nay cũng nhập học giống y, những ngươi y tương đối hiểu biết củng chỉ có Ryan của gia tộc Zabini hay Thomas của gia tộc Parkinson nhưng anh ta bây giờ cũng đã học năm ba, mà Black y cũng biết vài người, tỷ như Andromeda hiện tại học năm thứ 2, mà Narcissa phải đến năm sau mới nhập học. Sau khi nhìn thấy Ryan y liền ra hiệu để cậu ta đến toa, đến cùng với cậu ta còn có Andromeda.


“ Chị không đi chung với Bella sao ?” Lucius hỏi. Gia tộc Black có tổng cộng ba đứa con gái và hai đứa con trai, cả ba đứa con gái đều là con của chú Signus. Bella rất hiếu thắng, năm nay nàng dính hôn với Rodolphs của gia tộc Leicester, mà tính cách của Rodolphs tương đối yếu đuối, cho nên Bella khi gả cho anh ta chắc là sẽ được sủng cho ngày càng hiếu thắng.


“ Chị ấy ngồi chung với vị hôn phu của mình, cho nên ta liền không làm bóng đèn.” Andromeda phẩy phẩy cây quạt trong tay cười nói.


Lucius gật đầu, cùng bọn họ nói vài vấn đề khác.


Xe lửa chạy đến tận 8h tối mới ngừng lại, lúc này bầu trời đã bắt đầu tối lại, nhưng vẫn chưa quá tối. Thời tiết hôm nay rất tốt, không có mưa, cho nên đoạn đường của bọn họ ở hồ đen cũng cực kì xuôn xẻ, người giữ khoá của Hogwarts dắt bọn họ ngồi lên trên thuyền nhỏ. Thuyền nhỏ lắc lư chèo đến Hogwarts, sau khi đi qua một cây cầu thì tất cả tân sinh có thể thấy rõ toà lâu đài Hogwarts nguy nga tráng lệ, tất cả đèn trong Hogwarts đều được thắc sáng cho nên nhìn nó trong đêm tối cứ như một ngọn hải đăng chỉ dẫn những tiểu phù thuỷ đến nơi mình thực sự thuộc về.


Xuống khỏi thuyền nhỏ, Lucius và Ryan cùng những người khác đi một đoạn đường nữa mới đến trước cửa lâu đài. Đứng đó chờ bọn họ là một nữ phù thuỷ trông cực kỳ nghiêm túc, giáo sư đó giới thiệu cho bọn họ các nhà trong trường cũng như một số việc họ cần làm sắp tới, sau đó mới dẵn bọn họ vào bên trong đại sảnh đường.


Lucius không kiên nhẫn nghe những âm thanh ong ong xung quanh, trong lòng y có chút nhớ chú Ayer. Y lại tiếp tục bước bỗng nghe thấy những người xung quanh y lớn tiếng kinh hô, ngẩng đầu liền nhìn thấy trần nhà được che kín bởi những ngôi sao, tầm mắt lại thả xuống bàn giáo viên, là chú Ayer! Người làm sao có thể xuất hiện ở chỗ này? Không phải người nói là mình sẽ không đến Hogwarts sao, như vậy làm sao người có thể xuất hiện ở chỗ này? Thật tức giận mà! Lucius nghĩ, mở to hai mắt mà trừng chú Ayer lạ không nghĩ rằng y đổi lại được một nụ cười của chú Ayer. Lucius trực tiếp bỏ qua hắn, không nghĩ đến hắn nữa, nhưng rất nhanh liền có người hỏi người ngồi trên bàn giáo sư đó là ai.


“ Lucius, đó không phải là ngài Slytherin sao ?” Ryan kinh ngạc nói : “ Ngài Slytherin sẽ trở thành giáo sư của chúng ta sao ?”


“ Điều này rất rõ ràng không phải sao ?” Lucius thấp giọng nói.


“ A ngài SLytherin là giáo sư của tớ, tớ phải nhanh chóng nói cho mẹ biết.” Ryan hưng phấn nói.


  Trong lòng Luicus có chút biệt nữu, chú Ayer tại sao lại muốn gạt y, gạt y rằng người đến Hogwarts làm giáo sư? Vì cho y một kinh hỉ hả? Nói thực ra, y cũng chẳng cảm thấy bất ngờ gì lắm, được rồi, thực ra cũng có chút bất ngờ, dù sao thì một giây trước mình vừa mới nhớ đến người đó thì một giây sau người đó đã xuất hiện trước mặt mình, nhưng y vẫn cảm thấy không thoải mái, chú Ayer tại sao lại muốn dấu chuyện quan trọng như thế với y! Y vừa mới cho rằng mình sẽ không gặp được chú Ayer trong ba tháng nữa đấy!


“ Lucius Malfoy !” Rốt cục giáo sư McGonagall cũng đẽ kêu tên của y, y ngước mặt lên nhìn thoáng qua bàn giáo viên, nhìn thấy chú Ayer đang cùng một lão nhân nào đó nói chuyện, y liền không nhìn nữa mà đi đến trước mũ phân nhà, lúc này y mới chú ý đến một chuyện, cai 1mu4 này thật sự quá bẩn, trên mũ vừa có tro bụi đã vậy còn có vài miếng vá, Lucius phải rất cố gắng làm chuẩn bị tâm lý trước mới dám đem cái mũ này đội lên đầu, trong lòng thầm nghĩ hôm nay nhất định phải gội đầu thêm vài lần!


“ Slytherin!” Không hề có chút phân vân hay trì hoãn nào, kết quả như được định trước, trong lịch sử của gia tọc Malfoy cũng chỉ vỏn vẹn vài người là vào Ravenclaw, tất cả những người còn lại đều vào Slytherin. Lucius nhah chóng đem cái mũ đó ném lên trên ghế, sau đó nhanh chóng bước đến chỗ ngồi của năm nhất trên bàn dài Slytherin, y ngồi ở một nơi tầm nhìn rất tốt, vừa có thể nhìn thấy chú Ayer trên bàn giáo sư còn có thể nhìn thấy cả quá trình phân nhà vẫn còn đang diễn ra.


Người được phân nhà cuối cùng là Ryan, Lucius nhích ra chừa một chỗ kế bên mình cho cậu ta.


Sau khi phân nhà kết thúc, hiệu trưởng Dippet liền đứng lên phát biểu : “ Hoan nghênh tất cả mọi người đã đến Hogwarts! Mọi người đi đường vất vả rồi….. Kế tiếp, ta sẽ giới thiệu cho mọi người một gương mặt mới của năm nay, Hogair Slytherin tiên sinh, thầy ấy sẽ trở thành giáo sư môn phòng chống nghệ thuật hắc ám, đồng thời cũng sẽ tiếp nhận chức vị của giáo sư Slughorn, thầy ấy sẽ trở thành giáo sư độc dược cộng chủ nhiệm của Slytherin….. Giáo sư Slughorn bởi vì vài lý do cá nhân nên đã nộp đơn từ chức….. Chúng ta hãy chào mừng giáo sư Slytherin nào !”


Sau khi hiệu trưởng Dippet tuyên bố tin tức này xong, nhóm Slytherin cũng như tân sinh năm nay hay học sinh cũ đều toàn thể chấn động, Lucius cũng như thế, phải mất hết vài giây để cho toàn bộ đại sảnh đường hoàn hồn lại và bị nhấn chìm trong tiếng vỗ tay không dứt. Mặc kệ như thế nào, bọn họ đều phải cho chủ nhiệm nhà mình mặt mũi, vỗ tay chào mừng chủ nhiệm mới xong bọn họ chuyển sang suy xét đến thân phận của vị chủ nhiệm mới này. Chủ nhiệm mới của SLytehrin chính là hậu duệ của gia tộc Slytherin cổ xưa, xét đến huyết thống thì không ai xứng đáng làm chủ nhiệm Slytherin hơn thầy ấy, mà căn cứ vào mấy cái tin tức bọn họ biết cộng thêm mấy cái tin nóng hiện giờ nữa, ngài SLytherin chính là một Slytherin rất Slytherin, hắn cao quý mà khí thế, từ cái gia sản khổng lồ mà hắn gầy dựng lên tay gầy dựng lên, gia tộc Slytherin một lần nữa được quật khởi.


Lucius sau khi nghe tin chú Ayer trở thành chủ nhiệm của y liền dẹp bỏ biệt nữu của mình sang một bên, y thật sự rất cao hứng khi chú Ayer trở thành chủ nhiệm của mình, vậy sau này y chắc chắn sẽ có lý do hoàn mỹ để đi tìm chú Ayer rồi.


Sau khi bữa tối bắt đầu, Lucus nghe được rất nhiều người xung quanh y đều đang nhỏ giọng thảo luận về chú Ayer. Dù sao thì trong Slytherin có rất nhiều người đã từng nghe qua thậm chí gặp qua gia chủ đương nhiệm của Slytherin khi chưa đến Hogwarts, bởi vì gia tộc Slytherin đang phát triển rất nhanh chóng, sản nghiệp cũng liên quan đến rất nhiều phương diện khác nhau, mà trong đó, gia tộc Malfoy lại là đối tác lớn nhất của gia tộc Slytherin, cho nên bọn họ chỉ cần đến mấy cái yến hội do Malfoy tổ chức thì chắc chắn có thể gặp được Slytherin tiên sinh.


Lucius trầm mặc ăn tối, cũng không tham gia vào thảo luận.


“ Lucus, tại sao cậu lại im lặng thế? Slytherin tiên sinh không có nói qua với cậu là ngài ấy sẽ đến Hogwarts làm giáo sư sao?” Ryan nhìn Lucius hỏi.


Lucius lạnh lùng ban cho Ryan một cái liếc mắt, làm cho cậu ta không rét mà run.


Ryan lúc này mới ý thức được mình có thể đã chọc đến Lucius, cạu nói thầm trong lòng : Slytherin tiên sinh tại sao lại không nói cho Lucus chuyện này a? Không phai 3ra61t nhiều ngườin ói rằng Slytherin tiên sinh sủng nhất là Lucius sao?


Lucius thu hồi tầm mắt, tiếp tục ăn tối, điểm tâm y không đụng vào, sau khi ăn xong chỉ có thể ngồi ngốc đó không biết làm gì .


Sau khi bữa tối kết thúc, hiệu trưởng Dippet đứng lên tuyên bố mấy cái nơi cấm cũng như là một vài lệnh cấm sau đó cũng tuyên bố bữa tiệc khai giảng kết thúc.


Lucius đi theo nhóm Slytherin đi đến ký túc xá của mình, bọn họ đi vào phòng sinh hoạt chung của ký túc xá, chờ chủ nhiệm đến phát biểu. Hơn một trăn Slytherin chen chúc trong phòng sinh hoạt chung, Lucius xoa xoa cái trán của mình, ý đồ làm mình thanh tỉnh một chút, hôm nay y đã đi hơi nhiều, hiện tại y rất mệt nhọc, cực kì muốn ngủ.


Lúc này, phòng sinh hoạt chung bỗng nhiên yên lặng, mọi người còn nghe được những tiếng bước chân đều đặn vang lên, Lucius vừa ngẩng đầu liền thấy, chú Ayer đến!


……………………..


Hogair sau khi bữa tối kết thúc liền về phòng làm việc của mình xác định vài thứ mà chủ nhiệm Slytherin cần làm, sau đó mới đi đến ký túc xá của Slytherin.


Hắn yên lặng hắng giọng một chút, nhìn thần sắc yên tĩnh của đám rắn nhỏ phía dưới, mà Lucius cũng nằm trong số những rắn nhỏ đó, tuy nhiên trên người y không ngừng toát ra khí tức không kiên nhẫn, hắn biết Lucius đang rất mệt!


Hogair định tốc chiến tốc thắng, dù sao học sinh của Slytherin cũng không cần hắn phải nói thêm cái gì, hắn mở miệng : “ Thầy là chủ nhiệm mới của mấy đứa, về chuyện sau này giáo sư Slughorn có trở về hay không thì thầy cũng không biết, cho nên trước khi giáo sư Slughorn trở về thì thầy sẽ là chủ nhiệm của mấy đứa. Đầu tiên, hoan nghênh những tân sinh đã vào Slytherin năm nay, mà nhà chúng ta có yêu cầu gì cho mấy đứa thì thủ tục Slytherin bên kia có khắc! Nếu muốn thầy hỗ trợ cái gì thì mấy đứa có thể đến văn phòng tìm thầy, hiện tại thì văn phòng của thầy là văn phòng của giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám cũ. Bây giờ, giống như trước kia, bắt đầu cuộc chiến giành chức thủ tịch!” Nói xong, Hogair cũng không có rời đi, hắn đứng một bên quan sát mấy niên cấp chiến đấu giành chức thủ tịch. Cuối cùng là năm nhất, hắn nhìn Llucius bình tĩnh mà đánh bại một người, thành công đoạt vị trí thủ tịch năm nhất.


Được rồi, trời cũng không còn sớm nữa, mọi người nghỉ ngơi đi! Chú ý, ngày mai không được đến muộn.” Hogair dặn dò, sau đó nhìn thoát qua Lucius, thấy y đang nói chuyện với hài tử của gia tộc Zabini, tính toán trở về nghỉ ngơi.


Đi cái con đường quen thuộc, tâm tình Hogair có chút phức tạp, hắn thở dài, hắn cuối cũng đã trở lại ! Hogair bước thêm một bước, nghe đượctiếng bước chân quen thuộc phía sau, hắn liền đứng lại tại chỗ, không có tiếp tục đi, thẳng cho đến khi có một đôi tay mềm mại ôm lấy hắn.


“ Chú Ayer?” Lucius nhẹ giọng gọi “ Con tin tưởng người.”


“ Bé ngoan, sắp đến giờ giới nghiêm, con về ký túc xá trở lại ký túc xá đi, mai con lại đến tìm ta.” Thanh âm trong trẻo của y làm lòng hắn hắn mềm nhũn, Hogair xoay người, nắm tay Lucius.


“ Không sao!” Lucuis lắc đầu, truy vấn nói : “ Tại sao chú lại đến Hogwarts? Người không nói cho con biết trước, chỉ để một mình con lo lo lắng lắng! Cuối cùng, người mà con lo lắng lại trở thành giáo sư của con!” Hôm nay nếu không hỏi rõ, chắc chắn buổi tối y sẽ không ngủ được.


“ Sở dĩ không nói cho con là vì muốn cho con một kinh hỉ, không nghĩ đến con lại không thích, con làm ta thật buồn mà.” Hogair ra vẻ ai oán nói.


“ Con không phải không thích, chỉ là chú Ayer giấu giấu diếm diếm như vậy, thật quá đáng!” Lucius bất mãn nói.


“ Lúc trước có vài việc chưa xử lí xong, sau sinh nhật con vài ngày ta mới gửi thư đến Hogwarts, sau khi được Hogwarts đồng ý ta lại phải vội vội vàng vàng xử lí vài việc, không có cơ hội nói cho con. Càng quan trọng hơn là, ta muốn đem cái kinh hỉ này tặng cho con. Hơn nữa, ta hôm nay mới dựa theo ý của hiệu trưởng Dippet trở thành chủ nhiệm Slytherin.” Hogair nói khẽ, giải thích cùng với trấn an Lucius.


“ Con đã biết!” Sau khi nghe Hogair giải thích xong, tức giận của Luicus hoàn toàn tiêu tan.


“ Được rồi, con nên về nghỉ ngơi thôi, hôm nay con đã mệt mỏi một ngày rồi, ngày mai con còn phải đi học đó.” Hogair vỗ vỗ vai Luicus.


“ Ân, con đi đây. Mai con lại tìm người.” Lucius nói xong liền nhanh chóng chạy đi.


Hogair nhìn Lucius biến mất ở hành lang, sau đó mới xoay người trở về phòng ngủ của mình.