Chương 77: 77: Ta Là Người Nối Nghiệp Xã Hội Chủ Nghĩa 9

[Quyển 1] [Xuyên nhanh] Cứu Mạng! Tất Cả Nam Chủ Đều Hắc Hoá

Đăng vào: 11 tháng trước

.



Tô Đường bị Hà Giai Kỳ chọc cho cười, hôm nay ngốc tử thật quá có ý tứ, vì thế nhịn không được tiếp tục chọc hắn, "Tiểu khả ái, lần sau tìm ta tới chơi cùng nha."
Hà Giai Kỳ run bần bật, đặc biệt là khi ánh mắt Yến Sâm quét tới, hắn ta ôm Hàn Đông đều muốn khóc a.

Hàn Đông lại là ghét bỏ không chịu được, "Ngươi cút ngay, lão tử thích chính là nữ nhân, ngươi mẹ nó ôm ta, ngày mai nếu như ta bị truyền thành gay, ta sẽ không để yên ngươi đâu!"
Yến Sâm làm lơ cái đám gia hỏa này, bất quá Tô Đường cũng không để ý tới hắn, vừa mới quăng ngã người khác như vậy, liền đem sức lực còn sót lại của nàng đều quăng ngã đi rồi, cơm chiều đúng thực là ăn không vô nữa, bây giờ nàng chỉ muốn trở về tiếp tục nằm trên giường.

Âu Dương Dương chú ý tới lời nói vừa rồi của Yến Sâm, liền hỏi nàng: "Cậu bị bệnh sao?"
Bị bệnh còn có thể soái khí như vậy, cho nên đôi mắt của giáo bá có bao nhiêu mù a, cư nhiên chẳng quan tâm tới bạn gái tốt như vậy! Thật là quá đáng!
Tô Đường gật đầu, sau đó lại nhìn chằm chằm môi nàng ấy một hồi, nhình lâu đến nỗi làm Âu Dương Dương ngượng ngùng, liền nghe nàng hỏi: "Son môi của cậu thật là đẹp mắt, cái này là màu gì a."
Nàng gần đây bị bệnh, khí sắc cũng có chút kém, hơn nữa là nữ hài tử sao, ai không thích đẹp chút.

"Dior 999 a." Nói xong, cũng không biết chính mình nghĩ như thế nào, lại nói thêm một câu, "Đây chính là mùa thích hợp dành cho nữ vương nha!"
Tô Đường cười, "Đẹp."
Âu Dương Dương dùng sức mà gật đầu, như là tìm được tri âm, "Đúng vậy nha, những người khác còn cảm thấy màu này quá đỏ, nhưng là mình cảm thấy rất đẹp a!"
Tình bạn giữa nữ sinh, chính là đơn giản như thế.

Tô Đường ngủ một giấc, chờ ngày mai tỉnh lại đúng thật là cảm thấy khỏe một chút.

Rốt cuộc cũng là lớp 12, nhưng bầu không khí học tập lại không khẩn trương như những trường khác, khóa học bồi dưỡng vẫn phải có.

Thành tích ở trường cao trung A được phân theo lớp, ban 1 đương nhiên là ban mũi nhọn, còn về giáo bá Yến Sâm, đó chính là ngoại lệ a.

Ai bảo người ta đã làm chủ tịch của một công ty rồi a, không thể trêu vào.

Mà kỳ quái a, đến bây giờ cũng chưa thấy giáo bá đi học.

Khi Tô Đường đi vào lớp, cả lớp liền bỗng trở nên an tĩnh, sau đó lớp 12 ban 1 lại khôi phục náo nhiệt lúc trước, người nào đọc sách thì đọc sách, làm bài thì làm bài, nói chuyện phiếm ngược lại có chút ít.

Khi lớp học bồi dưỡng kết thúc, liền thấy Hứa Hi Chi đi về phía mình.

"Hết bệnh rồi sao?"
Tô Đường, "Vẫn chưa hết hoàn toàn, nhưng cũng có một chút tốt lên.

Có chuyện sao?"
Hứa Hi Chi cũng chỉ là thuận miệng hỏi thăm, sau đó liền nói: "A di kêu em tuần này về nhà."
Hứa Hi Chi ở nhà, mỗi ngày đều có người đón đưa, Tô Đường thì không, nàng cơ hồ rất ít về Hứa gia, nên mỗi lần tới cuối tuần, đại bộ phận thời gian đều là ở ký túc xá, cũng bởi vậy, phần lớn bạn học đều cho rằng nàng cùng Hứa gia quan hệ không tốt.

Đến nỗi người mẹ trên danh nghĩa của nàng, ngay cả số di động cũng bị nàng kéo đen, muốn tìm nàng cũng chỉ có thể thông qua Hứa Hi Chi.

Tô Đường là thật sự chướng mắt người mẹ ruột này, vừa ngu ngốc mà vừa động một chút liền khóc, khóc đến nỗi não nàng đều đau.

Nàng xoa xoa huyệt thái dương, "Lại nói nữa."

Hứa Hi Chi thấy thế, liền biết nàng không dự định trở về, hắn cũng không khuyên, rốt cuộc thì hai người mới là mẹ con ruột.

Lớp 12 là thời điểm mà mọi học sinh khẩn trương nhất, bất quá Tô Đường không phải người bình thường, ký ức của nàng trải qua nhiều lần cải tạo đặc thù, một cuộc thi đại học nho nhỏ, thật sự không làm khó được nàng.

Nhưng mà có như thế, hôm nay nàng vẫn rất nghiêm túc nghe giảng bài, chỉ là nghe nghe, liền cảm thấy mí mắt thực nặng a.

Sau đó, nàng là bị một tiếng bịch thật mạnh đánh thức.

Nàng ngẩng đầu lên, liền thấy một cái hộp khá nặng bị người nện ở trên bàn của mình.

Lớp học không biết kết thúc từ khi nào, lúc này hẳn là thời gian tan học, liền thấy giáo bá nghỉ lớp bồi dưỡng đột nhiên đứng ở trước bàn của chính mình.

Edit by AShu
Tô Đường nhìn cái hộp trên bàn, lại nhìn nhìn giáo bá, thập phần khó hiểu, "Đây là cái gì?"
Giáo bá, "Cậu muốn son môi."
Toàn ban đều khiếp sợ, thậm chí có người lấy ra di động, đăng lên diễn đàn của trường học, nhanh chóng mà chụp ảnh đăng lên diễn đàn.

Tô Đường cũng sửng sốt, một lát sau mới nhớ tới ngày hôm qua nàng có hỏi Âu Dương Dương màu son, bất quá bởi vì thân thể còn chưa khôi phục, cho nên liền quên đi chuyện mua son môi.

Bất quá nàng không nghĩ tới, Yến Sâm cư nhiên nhớ rõ, thậm chí còn mua cho nàng.


Bất quá cái hộp trước mắt, bên trong rõ ràng không chỉ có một cây thôi a.

Nàng nghĩ nghĩ, đem hộp mở ra, sau đó liền nhìn thấy một một bộ son môi.

Yến Sâm, "Tôi đều mua hết tất cả các màu của hãng đó."
Hắn nghĩ nếu là người mà hắn coi trọng, thì nhất định trong phạm vi hắn cũng muốn sủng nàng, huống chi hắn còn rất thích nhìn nàng vui vẻ mà tươi cười.

Bất quá, Tô Đường rõ ràng không nghĩ cùng hắn yêu đương, nàng cũng không có cự tuyệt, từ bên trong lấy ra cây son nàng muốn, sau đó lấy ra 300 đồng tiền, "Cảm ơn bạn học Yến, tôi chỉ cần một cây này thôi.

Thao tác này của nàng thật sự làm mọi người đều chấn kinh, trời ơi, đó chính là giáo bá a.

Nhưng bạn học cầm di động chụp trộm đều run tay lên, hình ảnh chụp cũng mơ hồ, bất quá những nội tâm không chịu nổi kích động, cùng với tinh thần muốn xem náo nhiệt không chê sự việc lớn lên.

Tất cả mọi người cho rằng giáo bá sẽ tức giận, kết quả hắn chỉ đóng lại hộp quà, sau đó đem toàn bộ son môi còn lại ném vào thùng rác.

"Nếu còn lại cậu không thích, vậy thì ném đi."
Hắn nói thực bình tĩnh, trên mặt cũng không tức giận, phảng phất chỉ là tùy tay ném rác mà thôi.

Không, đó chính là giáo bá, ai để cho hắn thuận tay ném rác rưởi a!
Tô Đường cũng chỉ có thể nói: "Bạn học Yến còn có chuyện sao, bây giờ tôi muốn xem sách."
Yến Sâm nhận lấy 300 đồng tiền kia, cũng không phải là hắn muốn lấy số tiền này, mà chỉ là đơn giản bởi vì tiền này là đồ vật của nàng, lần đầu tiên nàng đưa cho hắn đồ vật, vì tỏ vẻ một chút, hắn cảm thấy nhận lấy cũng không gì đáng trách.

Bầu không khí giữa bọn họ, một người đưa tiền một người nhận tiền, thuần túy như là mua dùm đồ gì đó.

Tất cả mọi người xem đều không hiểu cái quan hệ này, chỉ có Ôn Dĩ Lam ngồi góc, sắc mặt đều dữ tợn.

Rõ ràng kiếp trước không có những việc này, vì cái gì mà thay đổi? Chẳng lẽ Thẩm Vị Ương cũng giống như mình sao?
Cái ý tưởng này cắm rễ trong lòng nàng, càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.

Đời trước Thẩm Vị Ương không buông bỏ Hứa Hi Chi, nhưng hiện tại, nàng cư nhiên lạnh nhạt với Hứa Hi Chi, quả thực giống như là có gì đó thay đổi.

Diễn đàn trên trường học hôm nay dị thường hỏa bạo, nguyên nhân chính là thao tác mạnh bạo của giáo bá.

—— Không hổ là giáo bá a, theo đuổi nữ sinh cũng không đi con đường bình thường a.

—— Không phải, ta nhớ rõ Thẩm Vị Ương lúc trước không đẹp như vậy, cô ta chỉnh dung à?
—— Nghe nói lúc trước nằm ở bệnh viện bốn tháng, ta cảm thấy khả năng này phi thường lớn a.

—— Chỉnh hay không chỉnh dung cũng được, nhưng mà mặt này thật xinh đẹp, ta cảm thấy hoa khôi ở trường cao trung A muốn đổi chủ.

—— Ngọa tào, kế nữ khác họ của Hứa gia, ai cho phép nàng dám ném mặt mũi của Sâm ca như vậy a, tưởng mình là công chúa à.

Diễn đàn trường học thật náo nhiệt, bất quá thật dám thọc đến trước mặt chính chủ có rất nhiều người, thân thể Tô Đường còn không chưa có hoàn toàn khôi phục, gắng gượng cả một buổi chiều, nguyên bản tính toán về lại ký túc xá tiếp tục bồi dưỡng thân thể, kết quả trên danh nghĩa mẫu thân của Thẩm Vị Ương lại tới trường học.

"Vì sao lại không trở về nhà."
Tô Đường nhìn nữ nhân được bảo dưỡng tốt, xuy một tiếng, "Phương nữ sĩ cảm thấy nơi đó là nhà tôi sao?"
Phương Nhạn bị nàng lời này tức giận không nhẹ, "Ta là mẹ con đó."
Tô Đường, "Từ sinh vật học huyết thống đi lên mà nói đích xác có chuyện như vậy, bất quá bà gấp gáp như vậy làm gì, tôi chưa có phủ nhận đâu.".