Ngoài Tiền Ông Xã Chẳng Cho Tôi Cái Gì
Đăng vào: 12 tháng trước
"Mỗi mẫu một bộ gói vào cho tôi"
Kiều Mộc cảm thấy Cố Hàn Thanh thật là có độc, cô lờ mờ cảm giác thái độ của người đàn ông này đối với mình dường như đã thay đổi, mà hết thảy những điều này, rất có thể là bởi vì lần trước hai người suýt nữa hôn nhau.
Kể từ đó, hai người hơn một tuần chưa gặp nhau, bây giờ xem ra không gặp cũng không được, bất quá có thể kéo dài thời gian một chút, trước tiên chuyên tâm quay chương trình đã.
Kiều Mộc tùy tiện trả lời Cố Hàn Thanh: "Tôi đang quay chương trình."
Sau đó liền cất điện thoại đi rửa mặt.
Hầu hết mọi nơi trong nhà trừ phòng ngủ đều có cameras, bảo đảm có thể quay được nhất cử nhất động của các cô.
Kiều Mộc tùy ý rửa sạch mặt, bôi chút mỹ phẩm dưỡng da, đi vào phòng khách.
Trong căn bếp mở bên cạnh, Trình Tâm Nghiên đang làm bữa sáng.
Cô đi qua hỏi: "Tâm Nghiên, muốn tôi giúp không?"
"Không cần không cần, Mộc Mộc, cô ngồi đi." Trình Tâm Nghiên dùng khuỷu tay đẩy Kiều Mộc, tất nhiên cô ta sẽ không nhường cho Kiều Mộc cơ hội này để thể hiện bản thân, cư dân mạng thấy mình chăm chỉ như vậy, Kiều Mộc thì lười như vậy, khẳng định sẽ càng thêm thích cô ta!
Kiều Mộc thấy Trình Tâm Nghiên không cần giúp, đại khái hiểu ý, cô cũng lười đến tranh, cô ta nguyện ý làm, cô liền đi theo ăn.
Trong sách nói nữ chính nấu ăn khá thành thạo, có thể lên được phòng khách xuống được phòng bếp, là đại minh tinh toàn năng!
"Kiều lão sư và Trình lão sư ngày thường nếu đều ở nhà, cũng là Trình lão sư nấu cơm sao?" Nữ PD ở hậu trường hỏi.
Kiều Mộc vừa đi đến phòng khách, vừa cười nói: "Đương nhiên không phải, trong nhà có bảo mẫu.
Hơn nữa, chúng tôi bình thường không ăn ở nhà, mà sẽ ra ngoài ăn."
Thực tế họ chưa bao giờ ở riêng với nhau, cô và Trình Tâm Nghiên cũng không thể gọi là bạn được.
【 Phốc —— chân thật tới rồi.
】
【 Tổ danh viện cách vách rõ ràng không biết nấu cơm, còn ở đó diễn, nói thẳng ngày thường là bảo mẫu làm không phải là được sao, cộng đồng mạng chúng tôi không phải thấy không biết nấu cơm thì sẽ mắng.
】
【 Đúng vậy, ai chẳng biết nhà giàu các người đều có bảo mẫu.
】
Trình Tâm Nghiên vốn muốn nói là mình làm, kết quả Kiều Mộc đã trả lời trước, cô ta trong lòng có chút khó chịu, quay chương trình nói thật như vậy làm gì? Vốn dĩ phải ba phần thật bảy phần giả chứ, phải diễn một chút, thật là không hiểu thiết lập người!
Hãy chờ xem, hôm nay quay xong, danh tiếng Kiều Mộc khẳng định chạm đáy!
Nữ PD cảm thấy Kiều Mộc trả lời vấn đề có vài phần thú vị, tiếp tục hỏi: "Vậy Kiều lão sư cô sẽ nấu cơm sao?"
"Sẽ, nhưng không thích làm, tôi ghét mùi khói dầu."
【 Ha ha ha, tôi cũng ghét, sẽ làm nhưng vĩnh viễn không thích làm.
】
【 Nếu tôi có tiền cũng sẽ thuê bảo mẫu, đời này không muốn vào phòng bếp.
】
Nữ PD: "Vậy Kiều lão sư ngày thường thích làm gì?"
Kiều Mộc ngồi trên sô pha, chần chờ một chút, biểu tình thoạt nhìn tựa hồ có chút khó xử.
Nữ PD thân thiết nghiêng đầu: "Sao vậy? Không tiện trả lời sao? Chẳng lẽ là sở thích quá kích thích?"
Kiều Mộc sờ sờ mũi, suy nghĩ một lúc, cảm thấy vẫn là làm chính mình đi, cô còn cần để ý hình tượng cái gì, nói không chừng sau khi bị máy quay phóng đại, vị ông chủ Cố kia có thể ly hôn cô sớm một chút, đừng lại làm mấy chuyện kỳ quái, cũng đừng lại nói mấy lời kỳ lạ.
Nghĩ như thế, Kiều Mộc hào phóng cười nói: "Tôi thích ngủ, diệt mồi, nằm xem phim, mỗi ngày giống như con cá muối."
【 Ha ha ha, tuyệt, tôi cũng vậy! 】
【 Thật trùng hợp, tôi cũng vậy! Hoá ra bà chủ cũng hướng tới cuộc sống như vậy sao! 】
【 Ha ha ha, Kiều tổng chính là cơ quan ngôn luận của chúng ta.
Sao lại chân thật như vậy.
】
【 Vị Kiều tổng này có phải là bạn của Cố phu nhân không, Weibo Cố phu nhân cũng tên Cá muối nhỏ hạnh phúc.
】
【 Nói không chừng là bạn thật, hai người đều thích cá muối, khẳng định có chuyện để nói.
】
Cố Hàn Thanh nhìn thấy điều này, lắc đầu cười cười, cô đúng là mặc kệ ở đâu cũng đều lời nói đi đôi với việc làm, nói những lời vô cớ trước mặt người xem cả nước mà không dám che dấu chút nào.
Nhưng như vậy mới chân thật, mới......!đáng yêu.
Cố Hàn Thanh nhìn bình luận cơ bản đều là tích cực, trong lòng treo cục đá hơi chút thả lỏng, cư dân mạng có vẻ rất thích Kiều Mộc, ước chừng mọi người cũng có cùng suy nghĩ giống cô, khiến cho đồng cảm đi.
Không cần lo lắng vợ mình bị mắng đến máu chó phun đầu, Cố Hàn Thanh rời khỏi phát sóng trực tiếp, chuyên tâm làm việc.
Phía bên kia thành phố, người đại diện Tôn Mẫn của Trình Tâm Nghiên tàn nhẫn nhăn mày, Tâm Nghiên đang làm gì vậy? Sớm đến đó làm cái gì, không thấy Kiều Mộc sau vài lần phỏng vấn đã hút vô số fans sao? Cư dân mạng cần chính là điểm gây cười, chút hài hước, chứ không phải hiền huệ nấu cơm.
Chị ta vội vàng lấy điện thoại nhắn tin cho Trình Tâm Nghiên, bảo cô ta tùy tiện làm việc, đừng làm quá, mau đoạt lấy cảnh quay.
Trình Tâm Nghiên nhìn thấy người đại diện chụp ảnh khu bình luận cho mình, trong lòng hung hăng trầm xuống, vì cái gì mà Kiều Mộc nói như vậy không bị ghét, ngược lại còn khiến cư dân mạng thích?
Loại người không theo đuổi, lại lười biếng, không phải nên là mục tiêu bị công kích sao?
Trình Tâm Nghiên không hiểu nổi, cô ta căm giận cắn môi, không chuẩn bị nữa, bưng bánh trứng, sandwich, sữa bò đã xong đi đến bàn ăn, cắt ngang đối thoại của PD và Kiều Mộc: "Mộc Mộc, lại đây ăn sáng."
"A, tới đây." Kiều Mộc đói bụng, vui vẻ chạy tới, nhìn thấy bữa sáng khá phong phú, cô thực lòng giơ ngón tay cái với Trình Tâm Nghiên: "Lợi hại."
Trình Tâm Nghiên ôn nhu cong môi, ra vẻ khiêm tốn nói: "Có gì lợi hại đâu, tùy tiện làm thôi, mau ngồi xuống ăn đi, đừng để đói bụng."
【 A a a, Tâm Nghiên thật tuyệt.
】
【 Tỷ tỷ thật tuyệt, tài nấu ăn tốt như vậy, người cũng ôn nhu như vậy, tôi thành fans quả nhiên không sai.
】
【 Nhưng tôi cảm thấy tính cách của khuê mật Tâm Nghiên mới thú vị, có vẻ ôn hoà.
】
【 Mọi người yên tâm, mới bắt đầu quay, còn chưa chính thức, về sau khẳng định sẽ biểu hiện ra ngoài.
】
Bữa sáng ăn rất nhanh, ăn xong, Kiều Mộc đi rửa chén, Trình Tâm Nghiên ngồi trên sô pha cùng PD nói chuyện phiếm, cũng được hỏi sở thích thường ngày, Trình Tâm Nghiên ưu nhã vén tóc ra sau tai, nói: "Thường ngày tôi thích đàn dương cầm hoặc là kéo đàn violon, sau đó còn luyện hát.
Nếu có thời gian, cũng thích đi du lịch khắp nơi."
Câu trả lời của cô ta đã được một trong ba nhóm còn lại nói trước nên có vẻ không có gì mới mẻ và thú vị, trừ được fans khen có tài, mặt khác người qua đường và người xem đều không quá ấn tượng.
Rốt cuộc khi giống nhau gì đó, mọi người cũng đều có, liền không xem như sở trường đặc biệt, vật càng hiếm càng quý, bốn nhóm tám người, ngược lại Kiều Mộc có vẻ không giống người thường nhất, còn rất thực tế.
Bữa sáng kết thúc, tổ chương trình trước tiên cho các khách mời thời gian tự do phát huy, Trình Tâm Nghiên lập tức ngồi vào đàn dương cầm trở thành tiểu tiên nữ biểu diễn tài nghệ.
Kỳ Anh xem đến đầy mặt ghét bỏ, bĩu môi hừ một tiếng, gửi tin nhắn cho Kiều Mộc: 【 Chị dâu, cứ làm chính mình đi, em phát hiện cư dân mạng rất thích chị, khẳng định là vì cảm thấy chị thực tế, chúng ta không cần diễn giống Trình Tâm Nghiên.
】
Bởi vì quay chương trình ở nhà nên các khách mời sẽ không bị thu điện thoại, nhưng cũng không thể lúc nào cũng cầm để nói chuyện phiếm, sẽ bị người ta đàm tiếu, Kiều Mộc liếc mắt, trả lời đơn giản một từ "Ừm" liền không nhiều lời nữa.
Cô xé mở một túi snack khoai tây do tổ chương trình tài trợ, thành cá muối nằm trên sô pha, một bên nghe Trình Tâm Nghiên đàn dương cầm, một bên răng rắc răng rắc ăn snack, thật dễ chịu, phảng phất như nghỉ mát ở bờ biển.
Nhìn sang phòng phát sóng trực tiếp khác, nhóm người mẫu đang thay quần áo để đi catwalk, nhóm diễn viên thì tập yoga, nhóm danh viện cũng đang song đàn dương cầm.
Ngược lại, tư thế nằm cá muối của Kiều Mộc, quả thực khiến cư dân mạng cười chết.
【 Kiều tổng sao lại đáng yêu như thế! 】
【 Cười chết tôi, cô ấy thật sự nói được thì làm được, rất thú ví.
】
【 Rõ ràng không có tài nghệ gì, nhưng làm cách nào cô ấy lại là người nổi bật nhất trong chương trình chứ? 】
【 Đại khái đây là mị lực của cá muối.
】
【 Woooo, tôi cũng muốn làm cá muối! 】
Khoảng 10 giờ, tổ chương trình bắt đầu phát nhiệm vụ cho các khách mời, Trình Tâm Nghiên duỗi tay tiếp nhận thẻ nhiệm vụ, lấy tấm card bên trong ra đọc diễn cảm: "Mời các khách mời thông qua làm nhiệm vụ để đạt được nguyên liệu nấu ăn cho bữa trưa, bốn nhóm sẽ đồng thời tiến hành thi đấu, theo xếp hạng trước sau để lựa chọn sử dụng nguyên liệu nấu ăn."
Đọc xong, Trình Tâm Nghiên nói: "Điều đó có nghĩa là chúng tôi không thể chọn những nguyên liệu mà nhóm khác đã chọn phải không?"
PD nói: "Chính là ý này.
Hai vị lão sư, nguyên liệu nấu ăn đều ở trong bức ảnh này."
Màn hình cho thấy hình ảnh của các nguyên liệu, có thịt heo, thịt bò, bò bít tết, còn có hải sản như tôm, cua, bào ngư, và các loại rau khác, tổng cộng có 20 loại.
Chia đều thành bốn nhóm, nghĩa là mỗi nhóm có thể nhận năm loại nguyên liệu nấu ăn.
Đương nhiên, đây chỉ là chia đều, mà trò chơi này, vị trí thứ nhất được chọn ba loại, vị tri thứ hai chọn hai loại, vị trí thứ ba chọn một loại, vị trí cuối cùng sẽ trực tiếp không có gì.
Kiều Mộc tham ăn kinh ngạc nói: "Nếu nhóm chúng tôi mỗi lần đều xếp cuối cùng, thì có khả năng không được ăn cơm trưa sao? Vậy cũng quá độc ác đi?"
Nữ PD cười nói: "Không khoa trương như vậy đâu, hơn nữa không có khả năng lần nào cũng đều là nhóm xếp cuối chứ? Đương nhiên, nếu thật sự xui xẻo như vậy, cũng không sao, chỉ cần chịu trừng phạt xong, vẫn có thể lấy được nguyên liệu nấu ăn."
"Hoá ra là vậy, tôi yên tâm rồi, làm tôi sợ muốn chết, còn tưởng rằng các người muốn tôi đói chết chứ." Kiều Mộc lòng còn sợ hãi vỗ vỗ ngực.
【 Ha ha ha, Kiều tổng trong mắt chỉ có ăn.
】
【 Cũng không thể để Kiều tổng đói.
】
【 Quỳ cầu Kiều tổng xuất đạo đi, dù sao cô là bà chủ, tự cô nâng bản thân nha! Tôi nhất định sẽ cổ vũ nhiệt tình cho cô.
】
Giải thích xong quy tắc, tổ chương trình bắt đầu nói về trò chơi thứ nhất: Kiểm tra độ ăn ý của khuê mật, hai người làm động tác tựa lưng vào nhau, xem nhóm nào trong thời gian quy định trả lời đúng nhiều nhất.
Kiều Mộc và Trình Tâm Nghiên một chút ăn ý cũng không có, là nhóm khuê mật giả trong bốn nhóm, cho nên không ngạc nhiên khi hai người dành được vị trí cuối cùng.
【 Kiều tổng và Trình Tâm Nghiên sao cảm giác như là khuê mật plastic thế? Một chút ăn ý cũng không có.
】
【 Đúng vậy, rất kỳ quái, hai người cho người ta cảm giác không giống như là rất quen thuộc.
】
【 Tôi cũng cảm thấy như vậy, bắn tim cũng có thể sai, bắn tim đỉnh đầu, bắn tim ngón tay, quá không ăn ý! 】
Hàng loạt bình luận phàn nàn hiếm khi xuất hiện ở phòng phát sóng trực tiếp.
Kiều Mộc và Trình Tâm Nghiên cũng có chút chột dạ, hai người liếc nhau, Kiều Mộc trước tiên cười rộ lên, an ủi vỗ bả vai Trình Tâm Nghiên: "Không sao đâu Tâm Nghiên, còn hai cơ hội nữa, khẳng định sẽ không còn xếp cuối nữa."
"Ừm, chúng ta cố lên, chỉ cần không bỏ cuộc thì sẽ có hy vọng." Thiếu nữ Trình Tâm Nghiên mạnh mẽ nắm tay cổ vũ.
Kiều Mộc ừ một tiếng, quay đầu nghe PD nói về trò chơi thứ hai.
Trò chơi thứ hai này có hơi lộn xộn, đó là cho khuê mật và mình ăn hai đầu thanh chocolate cùng một lúc, xem nhóm nào ăn được ngắn nhất thì nhóm đó thắng, nói cách khác đó là xem ai có thể dốc hết sức hôn môi được khuê mật của mình là có thể đoạt được vị trí thứ nhất.
Cái này kỳ thật không khó, con gái hôn con gái so với con trai hôn con trai và nam nữ hôn nhau dễ hơn nhiều, cho dù có hôn cư dân mạng cũng sẽ không lan truyền tư tưởng kỳ lạ.
Nhưng vấn đề là......!Kiều Mộc và Trình Tâm Nghiên không phải là quan hệ có thể môi chạm môi nha!
Lần nữa không có gì ngạc nhiên, hai người lại xếp cuối cùng.
Thanh chocolate còn thừa chừng 3 cm, gấp hơn 6 lần so với thanh chocolate nhỏ hơn 0.5 cm của nhóm khác.
【 Ha ha ha, thật sự rất plastic.
】
【 Tôi hoài nghi hai người chưa quen bao lâu.
】
【 Rất kỳ lạ, hai người này hình như chưa nói quen nhau bao nhiêu năm, nhóm khác đều có vấn đề này.
】
【 Tôi đoán hai người mới quen, nhưng mới quen vì sao lại có thể cùng nhau tới tham gia chương trình? Cũng không phải cùng công ty.
】
【 Nhóm này chắc chắn là plastic, nhưng rất gay cấn, tôi thích xem.
】
Hai lần đều xếp cuối, rổ đựng nguyên liệu nấu ăn của Kiều Mộc và Trình Tâm Nghiên rỗng tuếch, Kiều Mộc mí mắt giựt giựt, bắt đầu lo lắng việc bị phạt, cô hỏi PD: "Đạo diễn, hình phạt là cái gì vậy?"
"Cái này không thể nói trước cho mọi người, nhưng tôi có thể nói hình phạt rất nặng nha, trò chơi cuối cùng hai người nhất định phải nỗ lực, không thể lại xếp cuối được."
"Nhất định rồi, đạo diễn, cô mau nói về trò chơi thứ ba đi." Kiều Mộc gấp không chờ nổi, nhưng ngàn vạn đừng lại ra mấy loại trò chơi như trước nữa, đối với cô và Trình Tâm Nghiên mà nói, hoàn toàn là tử huyệt*, hai cô plastic như vậy, không thích hợp chơi mấy trò chơi kết hợp.
* Tử huyệt: Huyệt nguy hiểm có thể gây chết người.
Trình Tâm Nghiên cũng có chút ảo não, cô ta không nghĩ tới hôm nay lại có khởi đầu bất lợi như thế, trong bữa sáng, cô ta vừa hiền huệ nấu cơm, vừa ưu nhã đánh đàn, kết quả đều bại bởi cá muối nằm một chỗ Kiều Mộc, mà hiện tại so sánh với các nhóm khác, hai người bọn họ thậm chí còn thua cùng nhau, hoàn toàn không có một chút ăn ý nào.
Nếu toàn bộ các nhóm đều biểu hiện kém, thì cô ta nói gì đến việc hút fans và tăng nhân khí?
Nghĩ vậy, Trình Tâm Nghiên âm thầm thề, trò chợ thứ ba tuyệt đối không thể thua, cô ta phải biểu hiện cho tốt, đừng nói là đè bẹp các nhóm khác, ít nhất muốn so lợi hại với Kiều Mộc!
Nữ PD hậu trường được tổng đạo diễn chỉ thị, bắt đầu nói về quy tắc trò chơi thứ ba, lần này là kiểm tra trí nhớ của khuê mật, tổ chương trình sẽ đưa ra 40 con số, các khách mời trong mười giây phải nhớ kỹ, sau đó đến bảng trắng bên kia viết chúng ra theo thứ tự.
Cái này tốt nha!
Kiều Mộc trước kia học kế toán, đối với các con số rất mẫn cảm, phương diện này trí nhớ phi thường tốt, bảo cô ghi nhớ 40 số cũng không có vấn đề gì.
Cho nên cô hỏi PD: "Một người có thể nhớ 40 số không?"
PD sửng sốt: "A? Một người nhớ sao? Kiều lão sư, cô có thể?"
Kiều Mộc gật đầu, vì đồ nhắm, cô nguyện ý dùng hết toàn lực: "Trí nhớ của tôi cũng không tệ lắm, đặc biệt là phương diện về con số, cho nên tôi muốn hỏi một người có thể nhớ không? Hay là phải phối hợp? Hay là để tôi nhớ nhiều một chút, Tâm Nghiên nhớ ít một chút?"
【 Woa, Kiều tổng lợi hại nha! 40 số có thể trong mười giây nhớ kỹ sao? 】
【 Sợ không phải là đang khoác lác.
】
【 Hẳn là sẽ không nói dối đi, tốt xấu người ta cũng là bà chủ, các người sẽ không cho rằng một chút năng lực cũng không có thì sao có thể làm sếp chứ? 】
Chuông cảnh báo trong lòng Trình Tâm Nghiên vang lớn, Kiều Mộc có phải muốn át sự nổi bật của cô ta không? Mơ đẹp thật đấy! Cô ta sẽ không để cô đoạt hào quang đi đâu, không phải chỉ là nhớ con số thôi sao? Cô ta cũng có thể.
"Mộc Mộc, trí nhớ tôi cũng không tồi, cô không cần phải nhớ hết, nếu cô nhớ lầm, chẳng phải chúng ta sẽ toàn quân bị diệt sao?" Trình Tâm Nghiên cười nói: "Chúng ta mỗi người mười số đi? Tôi nhớ mười số đầu, cô nhớ mười số sau.
Thế nào?"
"A, như vậy cũng được, nếu cô cảm thấy bản thân có thể, tôi đây liền không thành vấn đề." Trong sách không viết nữ chính có trí nhớ tốt hay không, nhưng nữ chính bình thường đều là toàn năng, Kiều Mộc liền lựa chọn tin tưởng cô ta.
Cho dù Trình Tâm Nghiên không được, ít nhất cũng có thể nhớ mười số, thêm của mình nữa, hai người cộng lại sẽ là 30, hẳn là không đến mức xếp cuối cùng.
Kiều Mộc thể hiện ý chí chiến đấu, sắn tay áo thun, bảo tổ chương trình đưa ra các con số.
Tổ chương trình lấy ra một tấm bảng có dán nhãn, xé ra chính là những con số.
Sau khi PD ấn đồng hồ đếm ngược, Kiều Mộc xé miếng dán ra, một dãy số xuất hiện.
Chia thành hàng trên và hàng dưới, tổ chương trình tự động chia cho họ 20 số mỗi hàng.
Kiều Mộc nhớ hàng đầu tiên, Trình Tâm Nghiên nhớ hàng thứ hai.
Thời gian 10 giây rất ngắn, đọc xong một lần, thời gian cơ hồ đã hao phí một phần ba, hơn nữa những con số này không có liên hệ với nhau, càng tăng thêm độ khó.
Kiều Mộc chính là: 84629, 75283, 17408, 30574.
Cô nhớ năm số một, đồng thời tưởng tượng ra cửu cung cách*, bấm qua bấm lại tay trái như đang bấm máy tính.
* Cửu cung cách: hay còn gọi là cửu phương cách.
Ô ở giữa được gọi là trung cung, 3 ô phía trên gọi là thượng tam cung, 3 ô phía dưới là hạ tam cung, ô bên trái là tả cung, bên phải là hữu cung.
Việc chia nhỏ các khu vực giữa, trên dưới, trái phải như trên giúp đối chiếu lâm mô tự hình và sắp xếp vị trí các nét.v.v..
Đọc xong một lần, cô liền xoay người đi đến đối diện bảng trắng viết lên.
Cư dân mạng phòng phát sóng trực tiếp kinh ngạc: 【 Chết tiệt, vậy là nhớ xong rồi? Mới bốn giây thôi đó! 】
【 Tuyệt, cũng quá lợi hại đi! 】
【 Woa, viết đúng rồi, thật sự viết đúng rồi, toàn bộ viết đúng rồi.
】
Khi Trình Tâm Nghiên nhìn thấy Kiều Mộc nhớ xong và rời đi trước cô ta một bước, trong lòng liền rối loạn, còn quay đầu lại nhìn cô một chút, sao có thể lợi hại như vậy? Ngày thường thấy cô nằm ở nhà như phế vật, thoạt nhìn như không năng lực gì mà?
"Trình lão sư, đã đến giờ, cô không thể nhìn nữa." Lúc Trình Tâm Nghiên đang suy nghĩ về Kiều Mộc, mười giây đếm ngược đã kết thúc, PD thu lại bảng có con số, Trình Tâm Nghiên trong lòng chợt lạnh, "Không thể nhìn lại sao?"
"Không được Trình lão sư, cô mau viết con số lên đi, nếu không thời gian càng lâu, cô sẽ càng quên đấy."
"Tâm Nghiên, cô mau tới đây viết đi." Kiều Mộc đích thân đưa bút dạ.
Trình Tâm Nghiên xấu hổ mím môi, xong đời rồi, cô ta đã quên toàn bộ, vừa rồi còn đang suy nghĩ Kiều Mộc sao lại lợi hại như vậy, dẫn đến đã quên mất năm con số đầu tiên.
Mà trên bảng trắng dùng ô vuông để phân chia thứ tự các con số, không thể tùy tiện viết linh tinh, mỗi ô vuông phải ứng với con số chính xác mới xem như thành công.
【 Trình Tâm Nghiên sao còn chưa viết? Chết tiệt, không phải một con số cũng chưa nhớ kỹ chứ? Đây là đầu óc gì vậy? 】
【 Cô ta đang làm gì thế! Đừng liên lụy đến Kiều tổng của chúng tôi! Kiều tổng chúng tôi nỗ lực như vậy, chính là muốn tránh trừng phạt, cô ta sao lại vô dụng như vậy!】
【 Nếu không được cũng đừng ôm đồ sứ vào người*, trước đó Kiều tổng nói tự mình nhớ toàn bộ, là cô ta một hai phải tự mình nhớ 20 số.
】
* Đừng ôm đồ sứ vào người: đừng làm chuyện quá khả năng của mình.
【@ Trình Tâm Nghiên, cô tốt xấu nhớ năm số thôi? Sao một số cũng không viết ra được vậy! 】
Thời gian viết cũng có hạn chế, chỉ có một phút, khi nữ PD đang đếm ngược mười giây, lòng tốt nhắc nhở Trình Tâm Nghiên thời gian sắp hết rồi, cô ta gấp đến độ viết loạn một chuỗi trên bảng trắng.
Cũng không biết loại may mắn gì, một số cũng không đúng.
Toàn bộ đều sai.
Kiều Mộc còn kinh ngạc hơn cả cô ta, "Tâm Nghiên, sao cô một số cũng không nhớ thế?"
Cô chính là nữ chính đấy!
Không đến mức trí nhớ cũng không có chứ?
Hơn nữa Trình Tâm Nghiên còn là ca sĩ, nếu tổ chức buổi biểu diễn, chính là phải nhớ rất nhiều lời bài hát.
Trình Tâm Nghiên xấu hổ buồn bực, còn âm thầm trách Kiều Mộc, đều là do cô quấy rầy suy nghĩ của cô ta, nếu không sao cô ta có thể một số cũng không nhớ chứ?
Phiền chết đi được! Hiện tại cư dân mạng không biết đã mắng cô ta như thế nào.
Để giảm bớt những chỉ trích của cư dân mạng, Trình Tâm Nghiên lập tức khẩn khoản rơi nước mắt, làm bộ rất tự trách khóc, "Mộc Mộc, rất xin lỗi, là tôi liên lụy cô."
Kiều Mộc thấy cô ta khóc, cũng không nói được lời nào, ôm bả vai cô ta vỗ vỗ: "Thôi bỏ đi, cũng không phải chuyện gì lớn, không trả lời thì không trả lời.
Có lẽ chúng ta không đến mức xếp cuối đâu."
Cô mong đợi nhìn về phía nữ PD: "Đạo diễn, chúng tôi có lẽ, có lẽ không phải xếp cuối chứ?"
【 Ha ha ha, Kiều tổng rất đáng yêu.
】
【 Kiều tổng tỏ vẻ rất hoảng! 】
【 Kiều tổng không thể ăn cơm trưa thịnh soạn rồi.
】
Thật đáng tiếc, Kiều Mộc và Trình Tâm Nghiên vẫn xếp cuối như cũ, nhóm danh viện hơn hai người một điểm, xem như thắng sít sao, cho nên nếu Trình Tâm Nghiên có thể nhớ hai số, cũng không đến mức thua.
Trong lúc nhất thời, khu bình luận ở phòng phát sóng trực tiếp của hai người đều đang tấn công Trình Tâm Nghiên.
Tôn Mẫn thấy vậy, đau đầu vô cùng, cục diện này rất khác với những gì chị ta và Tâm Nghiên đã hình dung, không nên thế, theo lý thuyết hẳn là Kiều Mộc bị ghét, sao kết quả lại thành Trình Tâm Nghiên?
Kiều Mộc vừa không có tài nghệ, vừa không biểu hiện kỹ năng nấu nướng, lý do nào mà lại hút fans? Hiện tại đầu óc cư dân mạng bị nước vào sao? Không có mắt nhìn gì cả!
Tôn Mẫn không hiểu, bởi chị ta và Trình Tâm Nghiên xem như chưa trải qua gian khổ, cho nên rất trịch thượng, không hiểu thế nào là thực tế, mà Kiều Mộc hiện tại lại có tiền, dù tiêu tiền giỏi đến đâu thì cách hành xử của cô vẫn không khác gì người thường, điều này khiến cô có duyên từ trong xương cốt.
Kỳ Anh thấy nhân khí của Kiều Mộc trong lúc nhất thời đè bẹp Trình Tâm Nghiên ở mọi phương diện, kích động nắm tay, từ trên giường nhảy dựng lên, "YES! Chị dâu quả nhiên lợi hại!"
Tiện đà, cô bé gửi đoạn clip Kiều Mộc nhớ con số cho Cố Hàn Thanh: 【 Anh, anh mau xem chị dâu kìa, thật lợi hại, trước kia không phát hiện chị ấy có ưu điểm về tốc kí*, quả nhiên chị dâu tham gia chương trình tống nghệ này là đúng đắn! Như vậy chúng ta cũng có thể nhìn thấy nhiều điểm sáng hơn của chị ấy! 】
* Tốc kí: Tốc độ ghi nhớ
Ngày thường Kiều Mộc đều ở nhà, trừ nằm thành cá muối thì cũng mua mua mua, đúng là không có thời gian để phát huy năng lực của mình.
Kỳ Anh còn tưởng rằng Kiều Mộc giống cô bé đều là phế vật vô dụng.
Hiện tại xem ra, phế vật chỉ có mỗi mình cô bé, bất quá cô bé nhiều đùi, ai ôm cũng có thể bay.
Lúc Cố Hàn Thanh đến nhà ăn công ty ăn trưa, mới nhìn thấy video Kỳ Anh gửi tới, anh cũng có chút kinh ngạc, thực sự không nghĩ Kiều Mộc có trí nhớ tốt như vậy.
Ở trong mắt anh, ưu điểm của cô gái này chính là ngoan ngoãn nghe lời, thỉnh thoảng sẽ có chút khôi hài, đến nỗi về năng lực anh xác thật không phát hiện ra ưu điểm.
Ngay khi nhàn rỗi, Cố Hàn Thanh xem lại một chút clip ngắn về Kiều Mộc, sau khi hai người liên tục thất bại ba lần thì tiếp nhận trừng phạt bằng thảm gai*, tổ chương trình bảo cô và Trình Tâm Nghiên nhảy dây trên thảm gai, phải nhảy 20 cái.
* Thảm gai: Thảm matxa chân.
Thảm gai này rất đau, Trình Tâm Nghiên nghiến răng nghiến lợi nỗ lực quản lý biểu cảm, mà toàn bộ quá trình Kiều Mộc đã từ bỏ quản lý biểu cảm, mặt như bị đổ nhựa, đủ loại nhăn nhó méo mó.
Thân thể giống như bị điện giật, nghiêng bảy vặn tám*, còn buồn cười đến mức, cô chân trái dẫm lên chân phải, ngã ngồi trên thảm gai, đau đến mức lập tức xoay người lăn ra, giãy tới giãy lui như con cá.
* Nghiên bảy vặn tám: không thẳng, vặn vẹo
Khu bình luận cười điên rồi: 【 Ha ha ha, cười chết tôi, Kiều tổng à, chúng ta chú ý chút hình tượng nha! Cô tốt xấu gì cũng là mỹ nữ! 】
【 Thân thể khôi hài này tôi cho 101 điểm, nhiều hơn một điểm cũng không sợ Kiều tổng kiêu ngạo.
】
【 Thích kiểu chơi đến vui vẻ này, Kiều tổng cố lên.
】
【 Kiều tổng bây giờ thực sự đã thành một con cá muối.
】
Cố Hàn Thanh cười một tiếng, quả thực buồn cười, cô gái này, một chút hình tượng cũng không cần, nào có ai như cô, không phải diễn viên hài thì tốt xấu gì cũng là bà chủ một công ty giải trí.
Xem lại xong, Cố Hàn Thanh ấn vào phát sóng trực tiếp, hiện tại Kiều Mộc đang cùng Trình Tâm Nghiên ăn cơm trưa.
Sau khi hai người tiếp nhận trừng phạt thì nhận được mấy củ khoai tây, cơm trưa cũng đáng thương khi chỉ có một đĩa khoai tây tí ti.
Cố Hàn Thanh xem một lát, suy nghĩ một chút, gửi cho cô một tin nhắn: 【 Mông còn đau không? 】
Kiều Mộc nghe thấy chuông điện thoại, đảo mắt qua, thấy là Cố Hàn Thanh, cô theo bản năng nhìn cameras.
Cư dân mạng ngửi thấy mùi bát quái.
【 Ai gửi tin nhắn vậy? Kiều tổng có vẻ khẩn trương.
】
【 Có gian tình, Kiều tổng sẽ không yêu đương chứ? 】
【 Cô ấy cũng không phải minh tinh lưu lượng, yêu đương cũng không sao mà? 】
Đầu ngón tay Kiều Mộc khẽ run, nhanh chóng trả lời Hàn Thanh: 【 Không đau, ông chủ, anh đừng gửi tin nhắn cho tôi nữa, tôi đang quay chương trình, không tiện nghịch điện thoại.
】
【 Ừm, buổi chiều lúc nào quay xong? 】
【 Không biết* nữa, báo là 6 giờ, nhưng cụ thể có tăng ca hay không, tôi cũng không nói trước được, anh không cần nghĩ đến việc đón tôi, tôi sẽ tự về nhà, cứ như vậy* nhé.
】
Không biết*.
(Nguyên văn: 不造/Buzao, một thuật ngữ trên Internet, có nghĩa là "không biết".
Bởi vì "Tôi không biết/不知道" được phát âm nhanh sẽ bỏ qua cách phát âm của "zhi/知" ở giữa và nghe giống như cách phát âm của "Buzao/不造", vì vậy nó thường được sử dụng để thay thế cho "Tôi không biết" trên mạng.
Đây là một cách chơi chữ)
Cứ như vậy* nhé.
( Nguyên văn: 就酱, một thuật ngữ trên internet, có nghĩa là "Cứ như vậy" và "Là thế đấy")
Cố Hàn Thanh nhất thời không hiểu, còn lên Độ Nương* tra cứu, biết được ý nghĩa thì cười cười, không quấy rầy cô làm việc nữa, anh cơm nước xong, trở lại văn phòng nghỉ trưa.
* Độ Nương: thanh tìm kiếm của Baidu.
Tổ chương trình của Kiều Mộc cũng có hai tiếng ngủ trưa, trong lúc này, phát sóng trực tiếp sẽ gián đoạn để các khách mời nghỉ ngơi cho tốt, nếu không toàn bộ quá trình quay không nghỉ ngơi dễ khiến mọi người buồn ngủ, kết quả chương trình cũng sẽ không tốt.
Phát sóng trực tiếp tạm dừng, Trình Tâm Nghiên trở lại phòng ngủ của mình, người đại diện lập tức gọi điện cho cô ta.
"Tâm Nghiên à, buổi sáng em biểu hiện quá kém! Em có biết danh tiếng sáng nay của em kém bao nhiêu không? Kiều Mộc một buổi sáng thêm 30 vạn fans, mà em mới 1 vạn, chênh lệch này tự em nhìn xem."
Trình Tâm Nghiên ghen ghét lại tự trách: "Chị Tôn, em biết rồi, chị cũng đừng trách em, hiện tại tâm trạng em rất tệ."
Tôn Mẫn dừng lại, biết nhận thức muộn màng cũng vô dụng, ngữ khí dịu dàng đi: "Thôi, em đừng nghĩ đến chuyện hồi sáng nữa, buổi trưa nên nghỉ ngơi thật tốt, buổi chiều chúng ta lấy ra tinh thần tốt nhất, chương trình mới quay ngày đầu tiên, không sao, về sau sẽ đảo ngược lại, nói không chừng bây giờ danh tiếng không tốt, sau này em biểu hiện tốt, phục hồi sau khi chạm đáy, vậy hiệu quả hút fans tuyệt đối tăng gấp bội."
"Ừm, em sẽ, chị Tôn, chị hãy tin em, nghiền nát Kiều Mộc, em cảm thấy cũng không khó khăn gì."
Kiều Mộc ở phòng ngủ mình cùng Kỳ Anh và Mạnh Hàm nói chuyện phiếm, ba người có một cái group chat.
Mạnh Hàm: 【 Mộc Mộc, tớ không biết cậu nhớ con số lợi hại như vậy, rõ ràng trước kia đến số điện thoại tớ cậu cũng không nhớ được, cậu nói có phải cậu cố ý không! 】
Kiều Mộc cười nói: 【 Cái đó cần thiết sao, hiện tại điện thoại luôn bên người, cũng không cần nhớ.
】
Mạnh Hàm: 【 Nào không cần, nếu mất điện thoại cậu còn có thể gọi cho tớ, tớ tới cứu vớt cậu.
】
【 Chị Hàm Hàm đừng ghen tị, chúng ta phải khen chị dâu.
】 Kỳ Anh chen vào nói: 【 Sáng nay chị dâu thật sự lợi hại, tối hôm qua em còn không ngừng lo lắng nếu chị biểu hiện không tốt sẽ bị mắng, kết quả trước mắt chị mới là người nổi tiếng nhất! 】
【 Ừm ừm, Mộc Mộc thật sự rất mạnh.
】 Mạnh Hàm nói: 【 Chị cảm thấy Mộc Mộc rất thích hợp làm minh tinh, lần đầu tiên đối mặt với nhiều máy quay như vậy có thể biểu hiện tự nhiên, còn không phải trời sinh làm minh tinh sao? Nếu không Mộc Mộc cậu xuất đạo đi, vừa làm bà chủ vừa làm minh tinh cũng không phải không được.
】
Kiều Mộc: 【 Quên đi, làm minh tinh không tự do, hơn nữa còn rất mệt, diễn viên phải thức đêm đóng phim, ca sĩ cũng phải thức đêm quay chương trình linh tinh, tớ vẫn là làm cá muối đi, dù sao cũng không thiếu tiền.
】
Mạnh Hàm: 【 Giữ lại nước mắt hâm mộ.
】
Kỳ Anh: 【 Ôm chặt đùi chị dâu! 】
Ba người trò chuyện gần nửa tiếng, Kiều Mộc ngáp một cái, mệt nhọc, bảo hai người kia một tiếng mình đi ngủ trưa, liền chui vào ổ chăn gặp Chu Công.
Buổi chiều đổi thành quay bên ngoài, tổ chương trình tuyên bố nhiệm vụ cho mỗi cá nhân, đó chính là cùng khuê mật trang điểm cho nhau, thành phẩm cuối cùng yêu cầu đăng lên mạng để cư dân mạng bỏ phiếu.
Số phiếu mà cả hai nhận được sẽ quyết định thắng bại, bảng xếp hạng này có liên quan chặt chẽ đến việc ghi hình chính thức ba ngày sau đó.
Dù sao thứ tự càng cao càng tốt, cho nên mỗi người đều phải nỗ lực trang điểm cho khuê mật của mình, chỉ làm cho nhau tốt thì nhóm mình mới có thể thắng.
Ngoài ra, trang điểm không có yêu cầu đặc biệt gì, bạn có thể theo phong cách tiên phong, cũng có thể theo phong cách tiểu gia bích ngọc*, còn có thể theo phong cách hài hước, chỉ cần có thể chiếm được cảm tình của khán giả là được.
* Tiểu gia bích ngọc: con gái rượu, con gái cưng, có thể hiểu là phong cách nữ tính, điệu đà.
Tổ chương trình cung cấp cho mỗi cá nhân kinh phí 500, các khách mời có thể lựa chọn sử dụng số tiền này, cũng có thể lựa chọn dùng tiền riêng của mình, không có quy định.
Mùa trước, lý do chương trình này có thể trở thành chương trình tống nghệ ăn khách nhất là khách mời không bị hạn chế tiêu tiền của mình, dù điều này gây ra nhiều bất ổn nhưng tính giải trí cao nên khán giả càng thích xem.
Chưa từng thấy hào môn, vừa lúc thông qua minh tinh có tiền coi một chút.
Chỉ là có rất ít minh tinh dám thật sự tiêu xài hoang phí, về cơ bản mỗi mùa đều là khách mời nhóm danh viện chi rất nhiều tiền, ngày thường họ ở trên mạng hút lưu lượng cho bản thân bằng việc mở đồ hiệu xa xỉ, trong chương trình cũng không cố kỵ.
【 Hì hì, lại đến phân đoạn tôi thích nhất, tôi thích xem các minh tinh mua mua mua, cho tôi thêm một chút kiến thức về mua Dingshe*, nếu không chờ sau này tôi có tiền, cũng không biết đi vào mua như thế nào.
】
* Dingshe: một nhãn hiệu nội thất của Trung Quốc.
【 Phân đoạn tôi thích sắp đến.
】
【 Lần này chắc lại là nhóm danh viện mới dám hung hăng tiêu tiền đi? Người ta cũng có tự tin.
】
【 Tôi đi xem nhóm danh viện, phỏng chừng bên đó thú vị hơn.
】
【 Cả máy tính bảng và điện thoại tôi đều mở, vừa muốn xem Kiều Mộc vừa xem nhóm danh viện.
】
Kiều Mộc và Trình Tâm Nghiên vào thang máy xuống bãi đỗ xe ngầm, lần lượt lên một chiếc xe bảo mẫu* màu đen, đến phân đoạn hai người sẽ tách ra, từng người đi mua, tuỳ họ tự quyết định, tổ chương trình cũng chỉ là đi theo quay chụp.
* Xe bảo mẫu: xe chuyên dùng cho người nổi tiếng với đầy đủ tiện nghi.
Trình Tâm Nghiên gần như không chút bối rối nói ra địa chỉ: "Chúng ta hãy đi chợ sỉ quần áo đi, nơi đó quần áo nhiều mà rẻ, 500 tệ khẳng định có thể tìm được những bộ quần áo đẹp."
Cô ta tuyệt đối sẽ không tiêu tiền, một mặt nếu sấn đến khoe khoang sẽ khiến cho phe nhà giàu chửi rủa, mặt khác bất lợi cho việc xây dựng hình tượng thần tượng.
Cô ta đoán chừng Kiều Mộc sẽ lựa chọn dùng tiền của bản thân, tốt nhất là như vậy, so với một minh tinh cần cù tiết kiệm và có nghị lực tích cực như cô ta, ai cao ai thấp vừa nhìn sẽ hiểu ngay.
Trình Tâm Nghiên đoán đúng rồi, Kiều Mộc chuẩn bị dùng tiền bản thân đi mua, cô không biết cách kết hợp quần áo, còn không bằng trực tiếp vào trong cửa hàng, mua một bộ thiết kế sẵn.
Tới trung tâm thành phố, cô xuống xe đi vào trung tâm thương mại.
Đồng thời, nhóm danh viện cũng đi vào một cửa hàng toàn hàng hiệu ở thủ đô, hai người này không hoàn toàn tách ra, chỉ là tới cùng nơi, một người đi vào cửa hàng của thương hiệu G, một người đi vào cửa hàng của thương hiệu H.
【 A a a! Tôi biết mỗi lần đến phân đoạn này, xem nhóm danh viện chuẩn không sai! 】
【 Thích nhóm danh viện tiêu tiền sảng khoái! 】
Loại phân đoạn này, tự nhiên sẽ có người mắng, nhưng thích cũng không ít, hơn nữa nhóm danh viện cũng coi như là nhân sĩ* bên lề, người ta cũng không xuất đạo nên độ khoan dung của mọi người cũng càng cao.
* Nhân sĩ: Từ chung chỉ những người có học vấn.
Kiều Mộc bên này cũng vậy, cô vào cửa hàng của thương hiệu H ở Hải Thành.
【 Kiều tổng uy vũ! Tôi biết Kiều tổng sẽ giống nhóm danh viện mà! 】
【 Không biết giá trị con người của Kiều tổng là bao nhiêu, tò mò.
】
【 Lần này rốt cuộc cũng có khách mời ngoài nhóm danh viện dám mạnh dạn tiêu tiền của mình.
】
Nhóm danh viện bên kia mua rất nhanh, một bộ rẻ nhất cũng 20 vạn.
Cư dân mạng quắc mắt: 【 Má ơi, kẻ có tiền thật sướng, tôi một năm cũng không kiếm được nhiều như vậy, người ta một bộ quần áo liền có.
】
【 Đây là mị lực của kẻ có tiền, tưởng tượng tôi gả vào hào môn.
】
Kiều Mộc bên này còn chưa mua gì, cô ở trong cửa hàng đi tới đi lui, sau khi tổ chương trình xin phép cũng ngồi xổm trong một góc quay chụp.
Kiều Mộc là khách quen của cửa hàng này, cửa hàng trưởng tự mình tiếp đãi, thái độ cực kỳ thân thiện, không ngừng giới thiệu cho cô những mẫu quần áo thu đông cao cấp mới.
Kiều Mộc đều rất thích, tính tính thời gian, gần mười ngày qua cô không mua quần áo mới, đã đến lúc làm phòng để quần áo rực rỡ hơn, hiện tại thời tiết càng ngày càng lạnh, ra khỏi cửa đều phải mặc áo dài tay hoặc khoác thêm áo khoác, đồ phối hợp cũng càng ngày càng nhiều.
Cô cũng không quên nhiệm vụ của tổ chương trình, chọn một bộ cho Trình Tâm Nghiên trước, sau đó mới tính toán mua cho mình, cô che miệng lại nhỏ giọng hỏi nữ PD: "Đạo diễn, tôi có thể nhân tiện mua một chút quần áo cho tôi không?"
Nữ PD gật đầu: "Đương nhiên là có thể, không sao đâu."
Cho phép khách mời tiêu tiền, chính là cho phép các cô mua cho bản thân, cứ như vậy, càng có thể hiểu rõ hơn cuộc sống riêng tư của các cô.
Mùa trước cũng có khách mời mua một hai bộ cho bản thân.
Cô ấy cho rằng Kiều Mộc cũng như thế, nhưng lại không nghĩ, bàn tay mềm của cô vẫy vẫy, nói với cửa hàng trưởng: "Mỗi mẫu một bộ gói vào mang đến nhà tôi đi."
Nữ PD:!!!
Hiện tại quỳ xuống ôm đùi còn kịp không?
Cư dân mạng:???
Cư dân mạng: 【 A a a, đây là cách mua quần áo của thổ hào! 】
【 Tôi khóc đây, Kiều tổng thật giàu, tôi không gọi là Kiều tổng nữa, tôi muốn gọi là lão công! 】
【 Tôi cũng muốn gọi lão công, lão công, lão công, cưới em đi! Em không ngại làm tiểu tam tiểu tứ, tiểu ngũ tiểu lục cũng được nha! 】
Kiều Mộc không biết bản thân đã tạo nên sóng to gió lớn trên mạng, sau khi ký xong đơn mua hàng, chỉ mang theo bộ của Trình Tâm Nghiên rời đi, bên trong cửa hàng còn có một ít trang sức để kết hợp nên không cần đi cửa hàng khác để mua, cô dẹp đường hồi phủ: "Đạo diễn, chúng ta trở về đi, tôi mua xong rồi."
【 Hu hu hu, lão công thật quyết đoán, càng yêu cô ấy! 】
【 Lão công thật soái nha, phái phái, chảy nước miếng.
】
Trình Tâm Nghiên về muộn hơn Kiều Mộc một tiếng, vì vậy phát sóng trực tiếp lại phải tách ra, quá trình trang điểm yêu cầu bảo mật, nếu không không có cảm giác mới mẻ, sẽ khó bỏ phiếu.
Chờ đến lúc 8 giờ tối, tổ chương trình sẽ đăng ảnh và video trang điểm của các khách mời lên nền tảng để bình chọn, chỉ có hai tiếng để bỏ phiếu.
Cho nên trước khi kết thúc phát sóng trực tiếp, khách mời sẽ nhắc nhở cư dân mạng để kéo phiếu.
Nói xong, lúc này mới kết thúc phát sóng trực tiếp.
Các nhóm khách mời đều bận rộn trang điểm, chụp ảnh, cuối cùng 6 giờ vẫn chưa tan làm, nhóm Kiều Mộc lăn lộn tới 7 giờ tối.
Sau khi thử thách kết thúc, Kiều Mộc và Trình Tâm Nghiên cùng nhau tiễn tổ chương trình, cameras trong phòng cũng đã tháo, chờ bọn họ rời đi xong, cô cũng vẫy tay chào Trình Tâm Nghiên, trở về nhà mình.
Vào thang máy xuống bãi đỗ xe ngầm, cô ấn mở chiếc Bentley, còn chưa đi tới, một tiếng còi truyền đến, Kiều Mộc theo tiếng còi nhìn sang, chỉ thấy trên ghế lái là Cố Hàn Thanh, anh một tay nắm tay lái, một tay ngoắc ngoắc ngón tay về phía cô.
Kiều Mộc cắn chặt răng, miễn cưỡng đi tới, khom lưng về phía ghế lái, cười tủm tỉm hỏi: "Ông chủ, sao anh ở chỗ này chờ? Không phải bảo anh đừng tới đón tôi sao?"
"Tới cũng tới rồi, lên xe đi." Cố Hàn Thanh khẽ gật đầu một cái, ý bảo cô lên xe.
Kiều Mộc khó xử: "Bỏ đi, tôi lái xe tới, không lái về cũng không được, nếu không anh lái đi phía trước, tôi đi theo anh?"
"Bảo tài xế tới đây lái về là được, ngồi xe tôi, sao, lâu như vậy không gặp, một chút cũng không muối nói chuyện với tôi?" Cố Hàn Thanh mặt mày thâm thúy, nhìn thẳng Kiều Mộc.
Kiều Mộc lòng nói, tôi có thể nói cái gì với anh, chẳng lẽ hỏi anh không thích Trình Tâm Nghiên vậy thích ai? Vẫn ly hôn với tôi sao?
Cô gãi gãi tóc, vắt hết óc nghĩ đối sách.
Cố Hàn Thanh xoa xoa đỉnh đầu cô, "Đừng nghĩ nữa, lên xe trước đã, không sợ người khác phát hiện ra chúng ta sao? Vậy thì thân phận Cố phu nhân hẳn là không giấu được."
"A! Đúng đúng đúng, còn có chuyện này." Kiều Mộc bị nhắc nhở, nhanh chóng vòng đến ghế phụ ngồi lên, thắt dây an toàn, cô vẫy tay trái thúc giục: "Ông chủ, mau lái đi."
Cố Hàn Thanh thấy cô tích cực như vậy, ngược lại không muốn lái đi, anh nheo đôi mắt đen nhánh: "Em rất sợ cư dân mạng phát hiện ra chúng ta là vợ chồng sao?"
"Chẳng lẽ anh không sợ?" Kiều Mộc hỏi lại.
Cố Hàn Thanh ngừng lại, cũng không biết đang nghĩ cái gì, thay vì trả lời vấn đề này, anh nói: "Tối nay chúng ta nói chuyện lần trước ở khách sạn đi."
"Hả?" Kiều Mộc trừng mắt, tiếp theo nháy mắt, lập tức tháo dây an toàn, "Cố tổng, tôi nhớ tôi để đồ trên xe, tôi qua lấy một chút."
Cạch.
Bên trong khóa xe vang lên.
Cố Hàn Thanh nghiêng mắt, môi mỏng hơi nhếch: "Em có thể đập cửa nhảy ra."
Dứt lời, anh động tác thành thạo đánh tay lái, dẫm chân ga, lái ra bãi đỗ xe.
Kiều Mộc: "......"
Tính cách ông chủ thật kém cỏi! Chỉ đáng yêu lúc cho tiền thôi!.