Ngoan, Đừng Nháo VĂN ÁN 1
Học sinh toàn trường đều biết, con trai hiệu trưởng Mục – Mục Lăng Thành không chỉ là soái ca mà còn thường xuyên đứng nhất toàn trường, là đối tượng mà bao nhiêu cô gái ao ước. Chỉ là… Từ chối con gái nhà người ta quá tuyệt tình, tổn thương trái tim của vô số thiếu nữ.
Về sau trường học có một nữ học sinh mới chuyển đến, hắn đột nhiên thay đổi đến chóng mặt. Ví dụ như, hắn thường xuyên bám theo sau học sinh mới chuyển trường kia lải nhải: “Tưởng Nam Khanh, đề này cậu làm sai rồi, mau trở về làm lại!”
Anh em của hắn không giấu được lòng hiếu kỳ mà tra hỏi: “Nói một chút đi, cậu bình thường cấm dục như vậy, có phải coi trọng tiểu cô nương nhà người ta hay không?”
Mục Lăng Thành hời hợt đáp lời: “Cô ấy là vị hôn thê của mình.”
VĂN ÁN 2
Bữa tiệc tối đón tân sinh viên của trường Đại học C, Tưởng Nam Khanh bị Hội học sinh chặn ở ngoài cửa:
“Bạn học à, không có vé thì không thể vào bên trong được”
Tưởng Nam Khanh chỉ vào Mục Lăng Thành vừa nghênh ngang bước vào: “Cậu ta cũng không có vé, tại sao lại được đi vào?”
“Cậu ấy là Chủ tịch Hội học sinh, đương nhiên có thể tùy ý ra vào.”
Tưởng Nam Khanh trầm mặc ba giây, không thể không túm lấy Mục Lăng Thành qua, nhìn về phía Hội học sinh nói:
“Bây giờ tôi đơn phương tuyên bố, cậu ấy là bạn trai của tôi. Cho nên là người nhà của Chủ tịch Hội học sinh, có thể vào trong được chứ?”
Mọi người nơm nớp lo sợ nhìn về phía cái người xưa nay ít nói ít cười, cũng chưa từng thân cận với nữ sinh nào kia, trong lòng thầm cầu nguyện cho tiểu học muội to gan lớn mật này.
Ai ngờ, Mục Lăng Thành lại nhẹ nhàng đem người ôm vào trong lòng, yêu chiều nói: “Ngoan, đừng nháo.”