Chương 31-4

Em Đồng Ý Bán Trái Tim Cho Quỷ

Đăng vào: 12 tháng trước

.


Cả ngày hôm đó Gia Bảo ở suốt trong phòng chăm sóc cho Vũ Bội,nó thì cũng tức giận ở trong phòng không thèm ra ngoài,mặc dù nhiều lúc Gia Kỳ điện thoại qua tìm nó,nhưng noá bảo không khoẻ không muốn đi đâu…Đến tối mọi người cùng ngồi vào bàn ăn,nó mới loay hoay xuống,hôm nay mọi người tổ chức bữa cơm lớn và có cả bánh kem,vì hôm nay là sinh nhật của Gia Bảo,mọi người muốn tổ chức lớn cho anh,nhưng anh bảo…anh không thích tiệc tùng,chỉ muốn mọi người cùng cắt bánh kem trò chuyện…Lúc này Vũ Bội cũng đã ngồi cạnh anh…
- Này cậu xuống rồi à,thật là “tiểu thư chậm chạp” mà,Gia Bảo đã cắt bánh kem rồi…
- Thế sao? – Nó nhếch mép cười,thì ra bữa tiệc đã tàn,đối với Gia Bảo,thì ra nó chả là gì…
- Này ngồi lại đây,mọi người đang tổ chức trò chơi đấy…
- Trò gì thế?
- “ thử thách hay nói thật “
- Chán phèo…
- Gìơ cậu có chơi không?
- Chơi thì chơi…- Nó ngồi xuống cạnh Gia Kỳ,đối diện là Vũ Bội và Gia Bảo…và bắt đầu cuộc chơi…nó quay trước…cái chai bia cứ xoay xoay thế nào không biết lại chỉ về phía …Gia Bảo…nó nhếch mép cười…xem anh ứng phó với em thế nào…
-…Gia Bảo,em muốn hỏi anh 1 điều…anh sẽ nói thật chứ…
- Hỏi đi…
- Trong lòng anh,người con gái nào…người người con gái anh yêu….? – Nó khinh khỉnh hỏi,mắt nhìn thẳng vào mắt Gia Bảo,nó nhìn thấy 1 sự sợ hải trong đó…thật thú vị…
- Tức nhiên là vợ mình rồi…- Văn Minh thấy Gia Bảo đang lúng túng,liền giúp cậu giải vây…
- Không phải tớ…tớ chắc chắn…- Nó nhìn Vũ Bội rồi nhấn mạnh từng chử
- Anh không nói được sao? Là ai mà phải giấu…?- vẻ mặt anh chuyển từ lúng túng…sang đỏ gay vì tức giận…cuối cùng là lạnh băng…
-…Tôi thua…tôi uống…- Thế là Gia Bảo đành uống cạn lon bia…còn nó nhìn anh nhếch mép cười…
- Là anh…- nó đang hý hửng vì dồn được Gia Bảo vào đường cùng thì cũng ngạc nhiên không kém vì…người quay lần này là Vũ Bội…còn người bị chỉ trúng là…Gia Kỳ…
-…Anh 3…em luôn thắc mắc 1 đều…- Vũ Bội bây giờ rất tức giận thay cho anh 2 cô,cô không muốn nhìn nó đắc ý mãi…cô muốn trả đũa…
-..Tự nhiên…- Gia Kỳ lạnh nhạt đáp,cậu không muốn tham gia vào những trò chơi vớ vẩn này….
-…Anh có bao giờ làm gì có lổi với người thân mình không…- Vũ Bội lướt qua mặt 2 đứa nó…ánh mắt như soi thẳng vào tim 2 đứa nó…
-…Không có…- Trái với suy nghỉ của nó,Gia Kỳ không chút lúng túng,lạnh nhạt trả lời không nhìn vào Vũ Bội 1 chút…
- Anh chắc chứ…- Vũ Bội có vẻ không hài lòng với câu trả lời này…
- chắc…- Gia Kỳ cho tay xuống gầm bàn nắm chặc bàn tay ướt đẩm mồ hôi của nó khẻ cười…
-…Anh hãy nhớ lấy câu nói đó…- Vũ Bội vô cùng khó chịu với ánh mắt ngọt ngào mà nó và Gia Kỳ nhìn nhau,họ nghỉ họ là ai…tại sao dẩm đạp lên lòng tin của anh trai cô và có thể tự nhiên gửi gắm tình cảm như thế…
Không khí đột nhiên chùng xuống,Văn Minh và Ngọc Lâm nhanh chóng ra tay để giúp mọi người thoải mái hơn…Cuộc vui cứ thế mà tiếp diễn,ai cũng say bí tỉ…lăng ra ngủ…chắc chắn có con sâu ngủ Gia Kỳ trong đó rồi…Vũ Bội than mệt…Gia Bảo đưa cô bé lên phòng nghỉ…1 mình nó chán muốn chết…Gia Bảo lại ra sopha ngủ…anh sao lại thế,bình thường giận nó cũng đâu đến nỗi giận dai như vậy…Thật là con nhỏ đó…quan trọng như thế sao?
Nó nhận được 1 tin nhắn từ trong điện thoại…

Nó nhếch mép cười,anh mắt như chứa cả 1 đại dương sâu thẳm…
-…Từ ngày mai…bi kịch sẽ liên tục sảy ra…Quỷ vương…chị thích chứ…
Đâu đó trong đêm tối vang lên tiếng cười đáng sợ,1 tiếng cười mang đầy tàn ác,1 âm thanh vọng đến từ địa ngục…cảnh báo cho cảnh tượng sắp sảy ra…máu…nước mắt…sợ hải…căm phẩn…
Sáng hôm sau,sau khi nó thức dậy…mọi người vẩn còn say sưa ngủ,có lẻ do hôm qua say quá…hôm nay nó chọn 1 chiếc váy hoa khá tối màu,mỏng và ngắn ngang giữa đùi,dạng hai dây rất xinh xắn…nhưng nhìn căn nhà không có ai…làm nó cụt hứng…hình như con nhỏ Vũ Bội làm gì đó loay hoay trong bếp…trông cũng đảm đang ra phết…Tại nó không thèm học thôi…chứ nó mà chịu học thì…thành ra…no la cô gái “xấu xa hoàn hảo”à…
- Em làm gì đó thế…- Nó đặt 1 chân lên bàn nhỏ cạnh sopha,sơn móng chân…
-…Em đáng nấu bữa sáng cho anh 2 ạ…anh 2 có vẻ uống khá nhiều…mỗi lần như thế anh ấy chỉ muốn ăn canh giá đỗ do em nấu thôi…
- Vậy sao…? – Nó tức mún xé xác con nhỏ này,sao mọi thứ nó ghét nhất lại tập trung lên người cô ta chứ…còn định khoe khoang với nó nữa hả…
-…Chị có muốn ăn không…- Vũ Bội hỏi chỉ lấy lệ…cô cũng chúa ghét nó,cô chỉ muốn tìm cách tống khứ nó càng mau càng tốt khỏi anh 2 cô…
-…Không cần…- Nó nhẹ nhàng trả lời,khẻ nhìn lên con người đang quay lưng lại với mình…rồi nhìn vào 1 góc tối của căn nhà…1 bóng hình màu bạc khẻ gật đầu với nó…ánh mắt người đó hết sức lạnh nhạt…môi khẻ nhếch lên…nó cũng cười khì 1 tiếng…miệng lẩm bẩm…
-…Muốn tống khứ tôi à…tôi cho cô cơ hội…
- Chị 2…chị nói gì…?
-…A,chị muốn nhờ em lấy cho chị 1 li nước nóng…tay chị chưa khô,không thể lấy được…
- Chị chờ em chút…- Cô bé không do dự vội lại lấy cho nó 1 ít nước nóng,chạy nhanh lại đưa nó…
-…Cám ơn em…- Nó giả vờ cầm hụt làm nước trong lay chãy hết ra ngoài đổ cả vào…
- Á Á Á…NÓNG QUÁ…ĐAU…- Vũ Bội bị cốc nước đổ cả vào ngực…nóng và đau hơn cả bị lột da…
- VŨ BỘI…CÔ LÀM CÁI GÌ THẾ…- Gia Bảo nhìn thấy toàn bộ sự việc anh như phát điên khi nhìn thấy cồ va ngực cô bé đỏ cả lên,vội chạy lại lấy nước xối vào người cô bé…quát lớn vào nó…bây giờ anh muốn giết chết nó cho xong…
- Anh 2…
- Nhanh lên…phải xối nước nếu không phồng lên sẽ để lại sẹo đó…- Gia Bảo giúp cô bé chuờm khăn ướt vào vết đỏ,xót xa nhìn những giọt nước mắt lăn dài trên má cô…
-…Chị xin lỗi…Gia Bảo…để em xem nào…- Nó vô cùng tức giận,khi nhìn thấy Gia Bảo cứ nhìn chằm chằm,còn dùng cái khăn lau lau lên cổ và vùng phía trên ngực cô ta…nó cố kéo tay Gia Bảo…muốn thay anh lau giúp cô ta…nhưng bị Gia Bảo nhẫn tâm đẫy ra thật mạnh…như anh dùng toàn bộ sức lực…và sự điên cuồng của mình vào đó…anh chỉ còn biết những người làm tổn thương Vũ Bội…đều là kẻ thù cả…đều đáng chết…cơn tức giận làm anh mất đi lí trí…quên mất đi đối phương là nó…anh không kiềm được lực của mình…
Á…RẦM…XOẢNG…Á..
Khi Gia Bảo kịp ý thức được mọi chuyện đã quá muộn,khi anh kịp nhận ra những âm thanh đổ vỡ bên cạnh mình…tình cảnh bây giờ không những anh mà cả Vũ Bội còn phải kinh hãi…Anh như chôn chân dưới đất…toàn bộ tế bào trên cơ thể như bị cảnh tượng trước mắt giết chết…tim anh chư chết lặng…anh chỉ biết bản thân rất muốn lao lào đống đổ nát dưới chân…Chiếc bàn bị anh đẫy ngã…các chai bia lúc tối lăng xuống vỡ tan tành…còn nó nằm sóng soàng dưới đất…1 dòng máu chảy ra…thầm ướt cả vào chiếc váy mỏng te…nó nằm im bất động…mắt nhắm nghiền…bên dưới là 1 dòng máu…
- Anh điên à…anh giết chị ấy à…- Gia Kỳ từ trên lầu đi xuống,cậu như thất kinh khi nhìn thấy sự việc vừ sảy ra…Gia Bảo đẫy nó lên chiếc bàn…chiếc bàn ngã xuống,chai bia vở đầy dưới đất…nó ngã xuống ngay lên đống đỗ vỡ…chỉ kịp kêu lên 1 rồi nằm yên dưới đất…như 1 hơi thở cung không có…cậu lao vào…ôm nó ngữa lên…đặt người nó lên đùi cậu gào thét…-…Các người làm gì chị ấy…
-…- Gia Bảo không trả lời,anh yên lặng…tim mình như ngừng đập…anh nghỉ có lẻ đây chỉ là 1 giấc mơ…
- Thuần Thuần chị sao vậy nè…chị cử động đi…trả lời em đi…chị đừng làm em sợ…- Gia Kỳ như phát điên,cậu ôm lấy nó vào lòng lay nó điên cuồng,đến khi cậu nhìn thấy vết cắt rất sâu tren ngực nó…từ đó máu không ngừng tuôn ra,cậu cuống cuồng la hét…- Người đâu…người đâu…gọi cấp cứu mau…cô ấy chảy nhiều máu quá…
- Thiếu Gia,chuyện gì thế…
-…Cầm máu…cầm máu nhanh lên…cấp cứu cho cô ấy mau…chuẩn bị trực thăng…phải đưa cô ấy đi bệnh viện…- Gia Kỳ như phát điên lên,cậu rối bời,không còn biết tự chủ hành động của mình nữa…Nhân viên y tế nhanh chóng chuẩn bị trực thăng cấp cứu…Gia Kỳ nhanh chóng đưa nó lên trực thăng…để bác sỉ vừa cấp cứu vừa đưa nó vào đất liền…
-…Thuần…- Gia Bảo bây giờ mới như tỉnh dậy giữa cơn ác mộng…anh mới nhận thức đây là sự thực…con người mạnh mẽ vừa nãy…bây giờ nằm yên như chết để Gia Kỳ bồng chạy như bay…1 vết cắt rất sâu trên ngực nó,máu không ngừng tuông ra…Gia Kỳ bồng lấy nó…toàn thân nó giờ mềm nhũng…như không hề có 1 nhịp đập…1 hơi thờ hay 1 dấu hiệu của sự sống nào trong nó…đầu nó ngã ra phía sau…tay buông thõng xuống…mặt tái nhợt…đôi chân trần trắng nõn tím dần…Gia Bảo tưởng mình có thể chết ngay tại đó…tim anh như nát ra…anh cũng điên cuồng chạy theo nó…phía sau Vũ Bội cũng sợ hãi không kém…
Đọc tiếp Em đồng ý bán trái tim cho quỷ – chương 32