Dây Dưa Mãnh Liệt Bạn đang đọc truyện Dây Dưa Mãnh Liệt của tác giả Diệp Sáp. Trong showbiz, mọi người đều biết Lâm Tiêu Tiêu là một tổng tài điển hình, dù là nữ giới, nhưng cô có tài, có tướng mạo, khí chất ưu tú, lại còn mang theo vẻ lạnh đạm, cao ngạo đúng với thân phận của mình, còn là người cấm dục, không hề có quan hệ tình cảm lung tung, rối loạn.
Chỉ cần nhắc tới công việc, cô sẽ thành một người vô cùng quyết đoán, mạnh mẽ, lại còn cầu toàn, kĩ tĩnh, khiến cho nhân viên ai nấy cũng nơm nớp lo sợ.
Có phóng viên phỏng vấn qua cô: “Lâm tổng, nếu tương lai có người yêu, có phải sẽ liền ôn nhu ngoan ngoãn một chút không?”
Lâm Tiêu Tiêu nhàn nhạt: “Sẽ không, tôi chính là một người như vậy, bất luận kẻ nào đều không thay đổi được.”
Ba mươi mấy năm sau, Tô Mẫn viết trong hồi ký:
Lâm tổng nhà chúng ta, khi trời mưa sét đánh, trong mắt lệ quang mờ mịt, bắt lấy vạt áo của tôi giống như mèo con nhỏ nói: “Chị sợ hãi~”
Vào ngày sinh nhật của tôi, chị ấy sẽ biểu diễn một vũ điệu quyến rũ, dùng đôi mắt nóng bỏng nhìn thẳng vào tôi và nói: “Yêu em.”
Khi tôi sinh bệnh, chị ấy sẽ đút cho tôi từng ngụm cháo, ôm tôi thẳng đến hừng đông.
Hồi ký vừa ra, các fan, các phóng viên ồ lên.