Bảo Bối Xin Lỗi Anh Đến Muộn Rồi
Post on: 11 tháng ago
Nhiều ngày tiếp theo Hi Hoa cứ liên tục ấn vào các công tắc để hành hạ tra tấn tâm lý của Trình An Nhã, cô như chết đi sống lại đau khổ vô cùng thà là chết đi còn hơn là bị hành hạ tâm lý như này.
Mỗi lần như thế Trình An Nhã phải một mình chịu đựng nghe những thứ tiếng sợ, cơn lạnh cư tê tái khiến An Nhã mệt mỏi và sợ hãi vô cùng.
Còn Dạ Hạo Hiên thì vừa bận công viên ở công ty còn phải lo lắng về an nguy của cô, người của anh đã tìm kiếm suốt nữa tháng trời vẫn không có tung tích gì của cô.
Anh đang nghĩ rằng có khi nào cô đã nhập cảnh sang nước khác để sống không.
_____
- " Thiếu phu nhân, cô ấy đã chịu đủ cực hình rồi.
Người đã tra tấn cô ấy liên tục suốt mấy ngày liên rồi " Quản gia đứng cạnh nhìn thấy Hi Hoa liên tục ấn vào các công tắc, im lặng nghe tiếng la hét đau đớn khổ sở của Trình An Nhã mà mặc cô ta hả dạ và vui vẻ làm sao.
- " Ông chỉ là quản gia nhỏ bé mà dám dạy bảo tôi sao? " Hi Hoa nói lời đanh đá liếc mắc nhìn Quản gia Lý.
- " Tôi không dám " Ông đáp.
- " Thật mất hứng " Nói rồi Hi Hoa cũng rời đi.
Nhìn thấy Hi Hoa rời đi ông liền lật đật nhanh tay tắt công tắc đi rồi mở cửa vào phòng, ông thấy Trình An Nhã đau khổ cả thân thể co rúm người lại run rẩy tay thì ôm lấy đầu.
Mắt ông ửng đỏ thương xót, đi đến đỡ cô dậy.
- " Không sao rồi, không sao rồi " Ông vỗ nhẹ vai cô trấn an, ông cảm nhận được cô đang rất sợ hãi run rẩy làn da cũng lạnh buốt.
Căn phòng này rất lạnh lẽo, ông cũng cảm nhận được.
Trách bản thân quá vô dụng vì sao đến bây giờ vẫn chưa nghĩ ra cách cứu cô nhóc này, vậy mà đòi cứu người ta kiểu gì cơ chứ?
- " Con mệt quá chú à, con muốn ngủ một chút " Cô nhỏ giọng thều thào, rồi thiếp đi trong lòng của quản gia Lý.
Ít nhất ở căn phòng lạnh lẽo này còn có một người để cô nương tựa, một tấm lòng ấm khiến cô cảm thấy an tâm hơn một chút.
Quản gia Lý gương mặt buồn rầu, nhìn thân thể gầy gò ốm yếu của Trình An Nhã mà không khỏi đau lòng.
Gương mặt cũng hốc hác thần thái cũng nhợt nhạt hơn, Sở Kiều Yến từ ngày giao mọi quyền cho Hi Hoa thì cậu ta cũng không còn đến đây nữa dù cho Hi Hoa làm gì thì hắn cũng mắt nhắm mắt mở cho qua không chút ngăn cản mà thậm chí còn vui vẻ hả dạ khen ngợi cưng chiều Hi Hoa như trứng.
Sau khi cô ngủ xong thì ông cũng phải rời đi, vào phòng ngủ của mình ông lại nhận được cuộc gọi của cháu gái.
- " Có manh mối rồi sao? "
- " Vâng, Dạ Hạo Hiên hiện tại là Tổng Giám Đốc vừa được lên chức cách đây vài tuần.
Con nuôi của ông chủ lớn Lương Sơn rất giàu có, thế lực còn hơn cả Sở Kiều Yến.
Vì gia thế khủng nên rất khó tiếp cận lại gần, hơn nữa muốn liên lạc trực tiếp với Dạ Hạo Hiên còn phải thông qua nhiều cơ sở khác, hầu như mối quan hệ bạn bè của anh ta ở đây không có nên chỉ có thể liên lạc qua công việc với thư kí.
"
- " Vậy giờ cháu có cách gì không? "
- " Cách thì có, tối ngày mai tập đoàn LV sẽ diễn ra buổi tiệc kỉ niệm 30 năm thành lập.
Lúc đấy Lương Sơn và Dạ Hạo Hiên sẽ có mặt, con định sẽ trà trộn vào đấy để lấy tin tức và kiếm gặp riêng Hạo Hiên để lấy phương thức liên lạc "
- " Vậy được, cứ như thế đi.
Hãy cẩn thận nhé cháu " Ông nghe xong mới vui vẻ hơn một chút.
- " Vâng " Nói xong cũng cúp máy.
Người này là cháu gái của ông tên Dương Noãn , năm nay 25 tuổi lớn hơn Trình An Nhã hai tuổi.
Hiện đang là phóng viên của một tòa soạn lớn tại Mỹ.
________
Tối hôm đó.
Buổi tiệc của tập đoàn LV rất lớn và sang trọng, được tổ chức ngay khách sạn LV với độ sa sỉ cao.
Chỉ từng tấm rèm cũng lên đến con số ngất ngưởng.
Nơi đây tụ tập hầu như là các ông lớn giàu có của đất Mỹ và các nhà thương nhiều nước góp mặt.
Tiếng đàn Violon, tiếng piano cùng các nhạc cụ khác nhau hợp lạc tấu thành một khúc nhạc tuyệt đỉnh.
Các vị khách cũng đến gần đông đủ, ai cũng ăn mặc sang trọng toát lên vẻ giàu có của họ.
Các thiếu gia tiểu thư thì ăn diện lộng lẫy đi cùng bố hoặc mẹ để có cơ hội làm quen được nhiều hơn.
Hầu như các buổi tiệc người ta sẽ bàn việc làm ăn, khen ngợi nhau và đương nhiên buổi tiệc này cũng vậy.
Dạ Hạo Hiên đi cùng Lương Sơn gặp các vị khách lớn rồi còn cùng nhau trò chuyện.
Dạ Hạo Hiên rất đẹp trai vậy nên lúc nào cũng được các tiểu thư nhà khác chú ý đến.
Họ mà làm quen được với Dạ Hạo Hiên thì mối làm ăn của gia đình sẽ được thăng tiến hơn.
Còn bênh phía Dương Noãn thì đang lén lút thập thò, khó lắm mới có thể trà trộn vào được đoàn phục vụ.
Nhân viên phục vụ ở đây hầu như ai cũng được đào tào kĩ càng, thao tác tướng đi và nét cười trên gương mặt của họ đều rất nhẹ nhàng lịch sự khiến người khác cảm thấy hài lòng.
Dương Noãn cũng cực lực lắm, phải bắt chước bọn họ nhưng nghĩ lại sẽ không sao.
Nhanh chóng chụp vài bức ảnh rồi lấy phương thức liên lạc của Dạ Hạo Hiên sau đó sẽ rời đi.
Chứ nếu không ở lâu mà bị phát hiện một cái là thôi khóc ròng..