Chương 56: Em đừng có hối hận.

Hôn Nhân Chắp Vá! Cục Cưng Bảo Bối Của Tổng Tài

Đăng vào: 12 tháng trước

.



Ở tư thế như thế này, Ngôn Kiến Hào có thể cảm nhận được bầu ngực mềm mại của Ngôn Ân Ly đang cọ vào lưng hắn. Hai tay hắn siết chặt lại, hắn đang cố ổn định lại cảm xúc của mình, nếu không hắn sẽ phát điên lên mất.

" Ân Ly, em đừng như vậy nữa! Mau buông anh ra đi!" Ngôn Kiến Hào bắt đầu lạnh giọng nói.

Nếu Ngôn Ân Ly cứ như thế này, hắn chắc chắn sẽ phạm tội mất.

" Em không buông, nếu như anh hai không đồng ý, thì em sẽ bỏ nhà đi bụi. Em sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt anh nữa!" Ngôn Ân Ly lắc đầu đáp, đây cũng là những lời nói thật lòng của cô. Mọi người vẫn thường hay nói, khi say là lúc con người ta thật lòng nhất.

" Ngôn Ân Ly, nếu em còn tiếp tục như vậy nữa, thì anh sẽ cho người đưa em ra nước ngoài, sẽ không cho em trở về đây nữa. Đến lúc đó em không cần phải bỏ nhà đi, anh sẽ trực tiếp mang em đi!" Ngôn Kiến Hào gỡ tay cô ra, hắn nắm lấy cổ tay cô, mặt nghiêm nghị nói.

Hắn thật sự đau lòng cho đứa em gái này, hắn cũng không muốn phải kết hôn với Mộc Tú Linh. Nhưng bây giờ Ngôn Gia ở giới hắc đạo đang gặp chuyện, hắn phải vì gia tộc mà củng cố thế lực, hắn buộc lòng phải làm như thế, mà Mộc Gia là thế lực mà hắn nhắm đến. Mọi chuyện không hề đơn giản như những gì hắn đã nói với Lệ Tử Sâm.

" Anh,...anh muốn vứt bỏ em sao?" Ngôn Ân Ly đau lòng hỏi hắn.

" Là do em muốn đi mà, không phải sao? Anh lúc nào cũng sẽ chiều theo ý em!" Ngôn Kiến Hào nói, tay hắn lại bóp chặt cổ tay của Ngôn Ân Ly.

" Ah, đau!" Ngôn Ân Ly đau đớn kêu lên.

" Tiểu Ly, em có sao không?" Ngôn Kiến Hào giật mình, hắn vội hỏi han cô, bàn tay cũng thả lỏng ra.

" Là anh không tốt, anh xin lỗi em! Anh đang mất bình tĩnh, anh không cố ý!" Hắn ôm cô vào lòng nói.

Ngôn Ân Ly đau lòng, cô biết bản thân dường như đã khômg thể thuyết phục được Ngôn Kiến Hào nữa rồi. Trước đây cái gì hắn cũng chiều chuộng cô, nhưng lần này thì không. Một ý nghĩ táo bạo xẹt qua đại não cô, cô đẩy mạnh Ngôn Kiến Hào ra, rồi nắm lấy cổ áo sơ mi của hắn kéo xuống.

Nếu cô trở thành người phụ nữ của hắn, thì hắn sẽ không thể kết hôn cùng người khác nữa rồi. Nghĩ là làm, Ngôn Ân Ly dán môi mình lên môi của Ngôn Kiến Hào. Cô chủ động cắn mút cánh môi mỏng của hắn, mà Ngôn Kiến Hào lập tức cơ thể cứng đờ như tượng gỗ. Lí trí của hắn thì muốn đẩy cô ra, nhưng con tim hắn thì lại không nghĩ vậy.


" Ngôn Ân Ly, em đang làm cái gì vậy hả?" Ngôn Kiến Hào nổi giận, lí trí của hắn dường như đã thắng, hắn đẩy cô ra lớn tiếng hỏi.

Chỉ tiếc là Ngôn Ân Ly bây giờ không còn tự chủ được nữa rồi, càng bị hắn đẩy ra, cô lại như thiêu thân lao vào hắn. Mặc kệ hắn nghĩ cô như thế nào, thì hôm nay cô cũng phải có được hắn. Ít nhất cô không để cho người phụ nữ họ Mộc kia được hời. Muốn cướp người của cô, còn lâu cô mới đồng ý.

Ngôn Ân Ly đẩy mạnh hắn xuống giường, cơ thể nhỏ nhắn của cô đè lên người hắn, tay không ngừng vuốt ve cơ ngực của Ngôn Kiến Hào. Một lần nữa cô cúi đầu hôn hắn, lần này cô tiến công nhanh hơn một chút, len lỏi qua răng môi hắn mà đưa đầu lưỡi nóng bỏng của mình vào trong.

Ngôn Kiến Hào dường như đã trầm mê trước mị lực của cô, sức hút của Ngôn Ân Ly khiến hắn không thể từ chối được. Bàn tay của hắn trong vô thức ôm lấy eo cô, hắn chủ động đáp lại mà \*\*\*\* \*\*\* đầu lưỡi của Ngôn Ân Ly, nhấm nháp mật ngọt của cô.

" Ah!" Ngôn Ân Ly không kiềm được mà phát ra thành tiếng, khi bàn tay to lớn của hắn luồn vào trong áo của cô, và bắt đầu xoa nắn.

Âm thanh yếu ớt của cô lại càng làm hắn sục sôi, con tim của hắn bây giờ chắc đã đánh gục lí trí của hắn mất rồi. Hắn cường thế xoay người lại, áp cơ thể của mình lên người cô.

" Là do em ép anh phải làm như vậy? Em đừng có hối hận!" Ngôn Kiến Hào trầm thấp âm thanh nói với cô.

" Không, em sẽ không hối hận!" Ngôn Ân Ly lắc đầu lia lịa đáp.

Cô vừa dứt lời, hắn đã đưa tay cởi đi quần áo trên người của cô. Chẳng mấy chốc cô đã lõa thể trước mặt hắn, nước da của cô trắng ngần, cơ thể của cô thật hoàn mỹ. Ngôn Kiến Hào cúi xuống cắn lấy \*\*\* \*\*\* \*\*\* của cô, tay phải lại xoa nắn bầu ngực còn lại.

" Ư..." Ngôn Ân Ly rên khe khẽ, cô nhíu mày cắn lấy đầu ngón tay của mình. Đây là lần đầu tiên cô quan hệ thể xác với đàn ông, có quá nhiều chuyện khiến cô bỡ ngỡ.

Có vẻ như đã thỏa mãn với đôi gò bồng đảo căng tròn, Ngôn Kiến Hào di chuyển đến xương quai xanh gợi cảm của Ngôn Ân Ly, hung mãnh mà đánh dấu. Bàn tay hắn không chịu ở yên, lại du tẩu đến vùng tam giác mật của cô. Hắn nhẹ xoa hạch đào nhỏ, bắt đầu kích thích cơ thể cô nhiều hơn.

" Ah!" Ngôn Ân Ly kêu lên, khi ngón tay của hắn đã cắm vào bên trong, cảm giác này với cô thật là mới lạ.

Bên dưới cô bắt đầu tiết ra chất dịch đặc, khi ngón tay thứ hai của hắn cho vào. Ngôn Ân Ly nước mắt chực trào ra bên ngoài.

\_\_\_\_\_\_