(Quyển 1) Bảo Bối Mê Người: Đại Thúc Nhẹ Nhàng Sủng
Đăng vào: 12 tháng trước
Editor: Shmily
---------------------
Cô ta không muốn thừa nhận, thế nhưng cũng không thể phủ nhận.
Rốt cuộc thì cái vòng tròn phú hào này rất phức tạp, dù cho có thâm thù đại hận gì thì cũng không thể biểu hiện ra bên ngoài.
Hạ Thập Thất chú ý sự biến hóa của Bạch Hạ, bất động thanh sắc nhướng mày.
Lại nhìn phía bên dưới, không biết có bao nhiêu người đang ôm một loại tư thái chế giễu.
Hạ Thập Thất không thích trường hợp như vậy, không thích cùng những người nổi tiếng tiếp xúc cũng bởi vì giữa bọn họ quá quá nhiều mặt nạ da người giả dối.
Giống như Bạch Hạ, rõ ràng là hận thấu xương đối với mình thế nhưng lại không dám đem địch ý của bản thân thể hiện ra bên ngoài, bởi vì cô ta có điều cố kỵ, cô ta lo lắng hình tượng đã đắp nặn hoàn hảo bị hủy trong phút chốc.
Nếu như Bạch Hạ công khai nhằm vào mình thì ngày mai chắc chắn sẽ được lên trang nhất, nội dung có khả năng là
Cho nên, Bạch Hạ sẽ không làm loại chuyện ngu ngốc như tự mình hủy hoại danh dự của mình này.
Mà cô cùng Bạch Hạ không giống nhau, cô chưa bao giờ tự cho mình là đại tiểu thư, giống như Tịch Đình Ngự nói, cô chính là một nữ lưu manh!
Tuy rằng nữ lưu manh này không thể nói với Bạch Hạ rằng, "Tới, chúng ta đánh một trận, ai thua thì về sau gặp đối phương phải đi đường vòng."
Nhưng cô lại có biện pháp khác có thể làm cho Bạch Hạ mở mang kiến thức, nữ lưu manh chân chính là như thế nào.
"Chắc là lúc trước mọi người cũng chú ý tới, tôi cùng Bạch tiểu thư đã có chút xô xát nhỏ." Hạ Thập Thất cười, đem tầm mắt chuyển qua trên người Bạch Hạ, ánh mắt chân thành tha thiết: "Bất quá con người Bạch tiểu thư rất tốt, không hề so đo với tôi, lại còn tặng tôi một món quà gặp mặt."
Bạch Hạ lại sửng sốt...
Quà gặp mặt?
Cô ta đưa quà gặp mặt cho nữ nhân này lúc nào?
"Tôi nguyện ý lấy đồ mà Bạch tiểu thư đã tặng cho tôi bồi thường cho ông chủ Dương."
Trước đông đảo các vị khách ở đây, Hạ Thập Thất hứa hẹn một câu.
Tiếp theo còn nói: "Quà gặp mặt mà Bạch tiểu thư đưa tôi là quyền đại lý rượu champagne mà tiệc rượu từ thiện này sử dụng. Nếu Bạch tiểu thư đã rộng lượng như vậy, tôi đây cũng nên vì buổi từ thiện này mà làm ra chút gì đó. Cho nên ở chỗ này, tôi nguyện ý đem quyền đại lý rượu champagne một năm này tặng cho ông chủ Dương. Hy vọng ông chủ Dương sẽ nhận lấy món quà này của Bạch tiểu thư, đồng thời cũng có thể dùng giá trị sáng tạo của rượu champagne trợ giúp những người khác."
Thời điểm Bạch Hạ nghe được những lời này liền sững sờ ngay tại chỗ, biểu tình trên mặt rốt cuộc cũng không chống đỡ nổi nữa.
Phải biết rằng lần tổ chức tiệc rượu này của Bạch gia không phải nhằm mục đích để từ thiện mà là mượn phương thức ấy, mượn nhân mạch ấy để thành lập quan hệ hợp tác với một số nhân vật lớn có địa vị ở đây.
Tiệc rượu lần này, mỗi một thứ được sử dụng đều được trải qua các khâu lựa chọn kỹ càng nhất có thể để chứng minh khách sạn Vinh Thịnh của Bạch gia là khách sạn lớn nhất ở Dạ Thành, cũng là để cho mọi người thấy rõ được thực lực của Bạch gia.
Mà loại rượu này, ở trong trường hợp này xa xỉ hơn so với những đồ vật khác rất nhiều.
Nói cách khác, giá cả của rượu được sử dụng ở đây đều không phải là thứ mà tiền lương của những người bình thường có thể mua được, mà lợi nhuận nó mang đến cũng cực kỳ phong phú.
Đúng là bởi vì vậy nên khách sạn mới muốn đem quyền đại lý rượu khống chế chặt chẽ ở trong tay, thu lợi nhuận từ giữa.
Mà khoản champagne sử dụng trong tiệc rượu lần này, Bạch Hạ đã phải hao phí rất nhiều tiền bạc cùng tinh lực mới có thể nắm lấy quyền đại lý.
Kết quả...
Bạch Hạ càng nghĩ càng giận, tâm tình làm cách nào cũng không bình ổn lại được.