Đăng vào: 12 tháng trước
CHƯƠNG 54: TÀ VƯƠNG SỬU PHI
Editor: Luna Huang
Ngay thời gian Địch Diên Diên ba người đều xoay người chuẩn bị đi ra, thanh âm của hoàng thượng thật nhỏ từ phía sau bọn họ truyền đến, nguyên bản Phượng Linh Tuyệt cực độ thất vọng với hoàng thượng Phượng Linh Tuyệt lời nói như vậy, trong lòng tựa hồ đốt một chút hy vọng, cho dù trúng thuốc mê, tim của hắn vẫn có tồn tại của mẫu hậu, dù cho một chút, cũng là có, cũng không hoàn toàn huỷ diệt hình tượng phụ hoàng yêu thương mẫu hậu trong lòng hắn lúc trước.
Địch Diên Diên nghe được phía sau có chút động tác, tựa hồ là Lạc Mẫn Yên muốn nói cái gì đó, chỉ là rất nhanh liền bị hoàng thượng ngăn cản, có lẽ ở sâu trong nội tâm hoàng thượng cũng là có chút giãy giụa đi…
Mà Phượng Linh Tuyệt, chỉ là hơi gật đầu, liền cất bước ly khai, không có tiếp tục lưu lại nơi ô yên chướng khí này một bước. ╔ ╗
…
Đi ra Phượng Lạc cung, một câu nói Phượng Linh Tuyệt cũng không có nói qua, ở chỗ sâu trong mày kiếm nhíu chặt hơi lộ ra lo lắng, Địch Diên Diên nhìn Phượng Linh Tuyệt như vậy, cũng rất không tư vị!
“Tuyệt, xem ra hoàng thượng cũng trúng độc không nhẹ…”
Đi ra Phượng Lạc cung, Địch Diên Diên mới lên tiếng, tuy rằng hoàng thượng cũng thực sự không đáng giúp, bất quá mới trúng thuốc mê liền tựu thành cái dạng này, nhưng dù sao hắn vẫn là nhất quốc chi quân của Phượng Dạ quốc, phụ hoàng của Tuyệt vương, trượng phu của di nương nàng, mà ở sâu trong nội tâm, nếu có thể cho hắn chọn, hắn cũng sẽ không hy vọng bản thân thành cái dạng này, nên, vô luận như thế nào cũng phải nhanh một chút nghĩ biện pháp, giải độc của hoàng thượng cùng di nương! Nhất là di nương, đã đến nông nỗi không thể kéo dài nữa!
“Bước tiếp theo chúng ta đây nên làm như thế nào?”
Người có thể chế được độc này nhất định sẽ không giản đơn, Phượng Linh Tuyệt biết cách của Diên Diên đặc biệt nhiều, trong khoảng thời gian ngắn nghĩ không được hắn liền chọn trưng cầu ý kiến của nàng…
“Để Cảnh Thương nghiên cứu ra giải dược của di nương trước, độc của hoàng thượng tương đối nhẹ, có lẽ Bạch Tuyết có thể giải, Tuyệt, ngươi thử phái người đi ra ngoài tìm độc vương một chút, có lẽ hắn còn có thể đến giúp cái gì!”
Địch Diên Diên đem thanh âm ép tới rất thấp, cũng chỉ có Tà Vô Phong cùng Phượng Linh Tuyệt bên người có thể nghe được, đây là để ngừa tai vách mạch rừng, rất rõ ràng, cung nữ phách lối vừa rồi đi đã đủ gần, thậm chí ngay cả tiếng bước chân đều nghe được thanh thanh sở sở!
“Tuyệt, chúng ta trở về, giúp ta nói cho di nương, nói ngày mai ta trở lại thăm nàng…”
Nhìn thoáng qua Tà Vô Phong bên cạnh, lúc này Địch Diên Diên thầm nghĩ để hắn mau chóng ngồi xuống! Sắc mặt kia còn không phải tái nhợt vậy, Địch Diên Diên biết hắn đã là đang cực lực nhẫn nại, chỉ tiếc mặt hắn trắng đến có vô sắc đã rất rõ ràng nói cho người khác biết hắn không khỏe!
“Hảo… Cẩn thận một chút! Còn có ngày hôm nay, cảm tạ Tà vương!”
Câu cẩn thận này, là nhắc nhở bọn họ sau khi trở về vạn sự cẩn thận, những người đó ở trong tối, cũng không biết bước tiếp theo các nàng sẽ làm những gì!
“Ân…”
…
Bên trong xe ngựa, Địch Diên Diên rúc vào trong lòng của Tà Vô Phong, ngẩng đầu nhìn mặt của Tà Vô Phong không có mấy phần huyết sắc, lo lắng hỏi…
“Tướng công, sau khi ngươi mất máu đến cùng sẽ có phản ứng gì?”
Lần trước lần bị thương, hắn còn triền miên nàng một ngày một đêm, chỉ là thời gian nàng ngủ, là y hi cảm thấy người bên cạnh ly khai một chút, nhưng đây nàng không có chú ý nhiều, bây giờ suy nghĩ một chút thật có chút không thích hợp…
“Hiện như cái dạng này…”
Tà Vô Phong nhàn nhạt nói, tựa hồ không muốn dừng lại lâu trong vấn đề này…
“Mới không phải! Ngươi không nên gạt ta!”
Nghe câu kia của Tà Vô Phong không khẩn trương chút nào, Địch Diên Diên ngồi dậy, ngọc thủ trắng nõn thuận thế phủng mặt của Tà Vô Phong, cự ly giữa hai người không được hai cm, hai đôi mắt sáng sủa nhìn, Địch Diên Diên tựa hồ muốn hiểu chút gì ở bên trong. ╔ ╗
“Diên Diên, nàng thật cảm thấy thân thể của tướng công nàng yếu như vậy? Chảy vài giọt máu cũng sẽ có dị dạng gì?”
“Không phải! Chỉ là ta cảm thấy, giữa phu thê không nên có cái gì giấu giếm, ngươi vì không cho ta lo lắng mà không nói ra, như vậy ta chỉ càng thêm lo lắng!”
Nghe vấn đề của Tà Vô Phong, Địch Diên Diên thẳng thắn thành khẩn trả lời, tướng công nhà nàng bách độc bất xâm là không sai, càng võ công cao cường, thân thể vẫn là khỏe mạnh cường tráng căn bản không cần nàng lo lắng, thế nhưng nếu đây là chỗ thiếu hụt của hắn, nàng phải biết rằng thanh thanh sở sở!
“Tốt lắm, trở lại sẽ nói cho nàng biết…”
Nhìn biểu tình kiên định của Địch Diên Diên, Tà Vô Phong quyết định không giấu diếm nữa, vốn là không muốn để cho Diên Diên lo lắng, nhưng nếu như vậy sẽ làm nàng càng thêm lo lắng, hắn tình nguyện nói ra!
“Hảo!”
Nghe những lời này của Tà Vô Phong, Địch Diên Diên tựa hồ hơi yên lòng một chút, sau khi trở về, Tà Vô Phong sẽ nói cho nàng biết, lúc này nàng mới trầm tĩnh lại, lần thứ hai tựa trong lòng của Tà Vô Phong…
…
Trở lại Thanh tâm trai, Địch Diên Diên lẳng lặng ngồi ở trên giường, nhìn Tà Vô Phong, cùng đợi hắn nói. Chỉ thấy Tà Vô Phong cũng ngồi ở bên giường, chậm rãi cởi y phục của mình, Địch Diên Diên không giải thích được, đây là tình huống gì?
“Ngươi muốn làm gì?”
Nhìn Tà Vô Phong càng cởi càng thanh lương, Địch Diên Diên không quá kỳ quái, thân thể lơ đãng dời một bước sang hai bên trái phải, hai tay thành giao xoa trạng hộ trước ngực, tựa như một tiểu cô nương sợ nam nhân trước mắt làm những động tác gây rối gì với mình…
“Diên Diên đang lo lắng cái gì?”
Tà Vô Phong không giải thích được, hắn cởi quần áo căn bản không có bất luận ý đồ gì, bất quá là muốn nói rõ với nàng một chút, không nghĩ tới Diên Diên cũng hiểu lầm! Hơn nữa, chính là hiểu lầm, vậy thì thế nào, vì sao thấy hắn lại như thấy sài lang? Hắn chính là muón làm những gì với nàng cũng rất bình thường a! Bọn họ là phu thê!
“Ta chỉ sợ thân thể ngươi không xong còn muốn làm những gì với ta!”
Biết Tà Vô Phong vì động tác của mình mà tức giận, Địch Diên Diên không thể làm gì khác hơn là một bên ôn nhu nói, một bên đến gần Tà Vô Phong, giúp hắn cởi y phục, có lẽ hắn là có cái gì muốn cho nàng nhìn thấy đi…
“Đây là cái gì?”
Chỉ là, còn không có chờ Tà Vô Phong trả lời, dư quang của khóe mắt nàng liền thấy phía sau lưng của Tà Vô Phong có chấm chấm ứ thanh, cảm giác đầu tiên của Địch Diên Diên là hắn có thể trúng độc hay không, có phải Lạc Mẫn Yên động tay chân gì hay không! Chỉ là chuyên tâm vừa nghĩ, Tà Vô Phong bách độc bất xâm hơn nữa đối phương dụng độc với hắn, cho dù nàng không phát hiện ra được, chính hắn cũng sẽ phát giác ra được! Nên trực tiếp bác bỏ cái ý nghĩ này, như vậy thì nguyên nhân hắn muốn cởi y phục! Hắn là muốn cho nàng xem cái này!
“Đây chính là thứ ta muốn cho nàng xem, có phải dọa phải nàng không?”
Hắn biết, có chấm chấm ứ thanh sau lưng của mình, càng nhô ra ở địa phương có huyết quản, da thịt nguyên bản trơn nhẵn trở nên có chút kinh khủng!
“Không có, chỉ là tại sao biến thành cái dạng này? Ta đi gọi Cảnh Thương đến!”
Trách không được trước Tà Vô Phong vẫn không để cho nàng nhìn thấy lưng hắn, chỉ là vì sao biến thành cái dạng này?
Nói xong, Địch Diên Diên tức khắc đi đến cửa, chỉ là vẫn chưa đi vài bước, liền bị Tà Vô Phong kéo lại!
“Diên Diên, không có chuyện gì, ta rất nhanh sẽ tốt, Cảnh Thương nói đây là huyết khí không đủ, để độc tích trong cơ thể có dấu hiệu xuyên loạn, dùng nội lực là có thể áp chế xuống…”
Không muốn thấy nhất chính là hình dạng lo lắng như vậy của Diên Diên, hắn không dám nói tiếp nữa, phải áp chế những thứ độc này xuống phải hao phí khí lực rất lớn, nếu nội lực vận dụng không được tùy thời sẽ tẩu hỏa nhập ma!
“Không, ta nghe độc vương nói qua, có một loại người bách độc bất xâm, thế nhưng độc trong cơ thể hắn tích trữ, nếu không thể khống chế xuyên loạn ở trong người, phải dùng nội lực áp chế, người kia không cận thận sẽ tẩu hỏa nhập ma! Ngươi sẽ chết! Sẽ có những phương pháp khác, ta đi hỏi Cảnh Thương một chút!”
Nói xong, Địch Diên Diên tránh thoát hai tay của Tà Vô Phong, sau đó chạy ra khỏi gian phòng, Tà Vô Phong biết đây là không gạt được Diên Diên, liền để cho nàng, đi bất quá đi tới cạnh cửa, Địch Diên Diên mạnh quay đầu lại liền mở miệng nói rằng…
“Không được dùng nội lực ép độc!”
Nói xong cũng yên lặng nhìn Tà Vô Phong, thẳng đến, Tà Vô Phong gật đầu, Địch Diên Diên mới an tâm chạy ra ngoài…
Đại khái qua một khắc đồng hồ, Địch Diên Diên liền trở về, trong tay cầm một lọ rượu thuốc, mặt có chút hồng đồng đồng, Tà Vô Phong cho rằng đây là bởi vì Địch Diên Diên chạy quá nhanh, vì vậy liền đi tới trước bàn, săn sóc, vì nàng rót một chén nước chậm rãi đưa đến bên môi của nàng…
Địch Diên Diên uống xong nước, sau đó vẻ mặt thần bí lần thứ hai kéo Tà Vô Phong đến bên giường, mà lần này, đổi lại Địch Diên Diên cởi y phục xuống…
“Diên Diên, nàng muốn làm…gì?”
Chậm rãi nuốt xuống nước bọt, tựa hồ có điểm mất tự nhiên, mặt cũng từ từ đỏ lên, Diên Diên chủ động như vậy, hắn chưa từng thấy qua!
“Bớt sàm ngôn đi, đây là muốn cứu ngươi! Xoay người sang chỗ khác!”
Địch Diên Diên nhìn Tà Vô Phong điểm mất tự nhiên, nàng liền biết hắn suy nghĩ cái gì! Còn thật khó cho hắn! Đến lúc này hắn còn đang suy nghĩ cái gì!
“Thế nhưng Diên Diên nàng rõ ràng đang…!”
Vì sao không cho hắn xem! Nàng là thê tử của hắn, thân thể của nàng có chỗ nào hắn chưa nhìn qua? Nàng khó có được chủ động hắn tự nhiên phải hảo hảo phối hợp a! Nếu không đây là thật lãng phí a!
“Đừng nói nhảm nữa! Ta muốn giúp ngươi thoa rượu thuốc!”
Cảnh Thương nói rượu thuốc này có thể giúp hắn giảm đau đớn, Tà Vô Phong không có nói qua còn bị đau nhức, chính là nghe Cảnh Thương nói mới biết!
Cảnh Thương còn nói, thời gian này Tà vương không thể chạm nước, nhưng cần nhiệt độ để xua tan, mà biện pháp tốt nhất chính là nhiệt độ cơ thể người. Cảnh Thương còn dạy nàng một phương pháp tốt khác!
Dưới sự không có biện pháp khác, nàng chỉ có thể làm theo, nếu như sau này để cho nàng biết Cảnh Thương lừa dối nàng, Cảnh Thương nhất định sẽ không có kết cục tốt!
“Thế nhưng thoa rượu thuốc nàng tại sao phải cởi y phục?”
Như vậy rõ ràng là mê hoặc! Bảo hắn làm sao nhẫn nại?
“Ngươi chờ chút sẽ biết, hiện tại không nên nhích tới nhích lui, nếu không ta thế nào giúp ngươi thoa?”
Nghe Địch Diên Diên nói như vậy, Tà Vô Phong không thể làm gì khác hơn là câm miệng không nói, thế nhưng…
Đầu ngón tay chậm rãi trên lưng của Tà Vô Phong đều đều thoa rượu thuốc lên, không dám mạnh quá mức, chỉ là rất nhẹ nhàng thoa, rất sợ làm đau Tà Vô Phong.
Thế nhưng thời gian thoa vẫn như cũ lơ đãng nghe được thanh âm trầm thấp như có như không trong miệng Tà Vô Phong, Địch Diên Diên còn tưởng rằng là bản thân làm hắn đau, nhưng nàng không nghĩ tới chính là, đầu ngón tay của nàng đụng vào để Tà Vô Phong cảm thấy tê dại nhè nhẹ…
Thoa xong rượu thuốc, Địch Diên Diên cởi cả y phục cuối cùng trên thân mình ra, Tà Vô Phong thật tò mò nàng muốn làm gì, chuẩn bị xoay đầu lại, chỉ là còn chưa xoay, phía sau lưng liền cảm thấy thân thể mềm mại của Địch Diên Diên từ từ áp sát, hấp dẫn như vậy để hắn làm sao có thể kềm chế được ** nguyên thủy nhất trong lòng…
—— đề lời nói ngoài ——
Cảm tạ các vị của chi trì! Tối hôm nay có điểm đã muộn, không có ý tứ! Có ý kiến gì nhớ kỹ nhắn lại nga ~